Trong phòng bi h` chỉ có nó và Bảo
_em đừng đi hãy ở bên anh, làm ơn
- Hắn nói như tội nghiệp
_nhưng anh là người nói lời chia tay trước
- nó vẫn bắt tội hắn
_em hãy nghe anh giải thích đó là vì sự an toàn của em mà thôi
- Hắn giải thích
_nhưng....
- nó chưa kịp nói thì
"cạch" tiếng mở cửa
_anh Bảo, cái này em hok biết la.... - 1 cô gái rất đẹp vô mà hok gõ cửa
- ủa, anh cô này là ai vậy anh ?
Nó bi h` cũng dấu ? đầy đầu
_đây là Lục Mĩ Hân con gái của ông Lục Hạo là nhân viên thực tập giống em
- Bảo giới thiệu
- còn đây la....
_trời sao anh hok giới thiệu hết lun đi, tôi là bạn gái anh í đó
- Bảo chưa kịp nói hết câu thì cô gái mang tên Hân lên tiếng làm nó shock.
_cô nói cái gì vậy, ai là bạn trai của cô, đừng có phát ngôn bừa bãi
- hắn mắng cô pé đó
_anh còn phải ngại nữa àh
- cô pé ấy cời
_có sao thì cô ấy nói như vậy thôi
- mắt nó lúc này lạnh như băng tảng
- thôi tôi có việc rồi, chào TGĐ
- nói rồi nó đi thẳng ra ngoài làm Bảo đuổi theo nhưng bị cô ả kia giữ lại
_tại sao anh phải đuổi theo cô ấy, hay là cô ta là bạn gái "hờ
"của anh àh ? - Hân hỏi (vô duyên quá thẩy) _cô ấy là ai liên quan gì đến cô, cô đứng làm người khác hiểu lấm nữa đc hok? - Bảo nói với dzọng hết sức bực _nhưng anh cũng đc coi như bạn trai em rồi mà - Hân õng ẹo (ax đây có gọi là"** đởn
"hok ta) _cô tránh ra đi tôi hok phải là bạn trai của cô, ra ngoài ngay - đuổi lun _ứ ứ chịu - Hân lại nhõng nhẽo đỏng đảnh bước ra"rầm" cửa đóng
"trời làm sao bi h` nhỏ bỏ đi nữa rồi" Bảo vò đầu bức tóc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!