Một ngày mới lại đến với nó
vẫn như thường lệ 6h` sáng nó thức dậy và đến trường lúc 7h`.
nhưng hum nay khi nó nhập lại với cái group Fly high nhưng hum nay thì Mark đã cười (theo mọi người trong nhóm, hok ngoại trừ nó) và mọi người xem đó là 1 kì tích (axax) cón đối với nó thì hok lạ mấy vì dù gì nó đã thấy nụ cười đó rồi hum bữa tiệc.
_hum nay vui lắm hay sao mà cười hoài vậy
- nó hỏi Mark
_ùhm .... vì cậu đó....
- hắn nòi nhỏ nhưng đủ để hắn và nó đều nghe, nó rất ngạc nhiên.
Giờ ra về
_êy
- Mark gọi nó
- hum nay tui chở cậu về cho
_ùhm.... để coi...
- nosuy nghĩ "hắn đi Otô mình đi bộ dù gì cũng nhanh hơn đỡ tốn công, ok đi lun"
_Ok, phiền cậu vậy
- nó quyết định
_hok sao đâu tụ tự nguyện mà
- hắn lại cười
_này có ý đồ gì mà cười như thế hở ?
- nó nghi ngờ
- tôi đai đen Karate đấy nhé
_thôi thôi, tôi sợ cậu lun rồi, đầu óc gì đâu mà đen tối rồi nghi ngờ ng` khác
- hắn trêu
_hứ, phải đề phòng chứ
- nó hếch mặt
Rồi bọn nó cứ vậy mà tíu tít trên đường về
_êy khoan, cậu rãnh hok?
- nó đột nhiên hỏi
_uhm` rãnh thì sao?
- Mark hỏi lại
_cho tôi quá giang đi siêu thị 1 tẹo , hì hì
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!