1 2 rồi 10
"chẳng lẽ mình chết như thế này sao ?" nó mê mang dần
Bỗng có 1 bàn tay kéo nó lên và ôm vào lòng, mặt nó thì xanh lét và thở gấp rồi ngất xỉu.
_ày, ô .. có ... ao hok, è... ỉnh dậy .. au
- đó là những gì nó nghe được (t/g dịch lại nèh : này, cô có sao hok, nè tỉnh dậy mau)
Nó đã tĩnh dần nhưng vẫn còn mơ màng và
_Bảo.
Quân Bảo, anh ở đâu?
- Nó la ó rồi bừng tĩnh
_này có sao hok, trả lời đi chứ
- Kevin lo lắng
_... ùhm hok... hok sao
- nó vẫn chưa hoàn hồn
_mà tại sao cô rớt xuống đó vậy?
- hắn hỏi
_àh, tôi đi dạo -> bị hụt chân -> rồi tự nhiên bị chuột rút -> hok bơi được -> bị chết đuối
- nó giaỉ thích ngọn ngành
_mủh Quân Bảo là ai vậy?
- hắn tò mò
- bạn cô àh
_ùhm...... 1 ng` bạn đặc biệt, mà anh hỏi làm gì ?
- Nó trở lại như bình thường
_thui chúng ta về nhà đi... thôi chết con Ruby đi đâu rồi
- Hắn giờ mới hốt hoảng
_chứ nó hok đi theo anh àh?
- Nó ngu ngơ
_hok tại tôi hok thấy cô nên đi tìm nó thì lúc đó đang ngủ
- hắn lo
_thui đi tìm nó đi chắc nó chỉ ở quanh đây hoặc xa hơn là khu rừng bên cạnh thui àh, hok đi xa được đâu
- nó lí luận
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!