Bố Todd chạy tới, che chắn cho con trai, "Chúng mày làm gì đấy? Chúng mày có chứng cứ gì chứng minh con trai tao đã làm gì không? Nếu không có, thì cút ngay cho tao!"
Evan hé miệng đang định nói gì, Caesar bên cạnh thong thả lên tiếng hỏi: "Hì, nhớ chuyên viên trong cục các anh phác hoạ hung thủ thế nào không? Chắc là nhìn y nhỏ con, tỏ vẻ ngây thơ khiến nạn nhân thả lỏng đề phòng, nhìn vóc dáng và khuôn mặt của cậu ta rất phù hợp với điều này đó! Phải rồi, chuyên viên còn bảo hung thủ có dục vọng với đàn ông, tàn sát quá mức chính là trút dục vọng. Anh có thấy từ lúc tôi bước vào, cậu ta đã nhìn tôi chằm chằm không?
Tôi cá rằng cậu ta rất thích kiểu như tôi, may mà Evan đi cùng tôi, nếu không thì có khi tôi vừa bước vào đã bị cậu ta biến thành tiêu bản người rồi. Tôi cũng đã đoán, chắc hẳn hung thủ rất ngưỡng mộ và ghen tị với các gia đình hạnh phúc, nhìn cậu nhóc này, suốt ngày làm việc ở cây xăng cũ nát này, tất cả đều là vì ông bố cổ hủ của cậu ta, quần áo của họ không hề có dấu vết được chăm chút, chắc cậu ta đã mất mẹ lâu lắm rồi, lại cách biệt với thế giới, cậu ta chắc mong ngóng gia đình hạnh phúc trong TV lắm, điều này lại phù hợp với phỏng đoán của tôi! Cộng thêm việc chúng ta lái xe trên xa lộ này lâu thế, chỉ nhìn thấy cây xăng này, đây chính là điểm giao nhau của các nạn nhân đó, mau báo cho đội điều tra đến thu thập chứng cứ đi, vụ án này chẳng mấy chốc sẽ khép lại!"
Caesar thong thả nói một đoạn dài, thực tế thì hắn cũng nói ra cả nghi ngờ trong lòng Evan.
"Không hề! Tôi không giết người! Đó chỉ là tai nạn! Tai nạn thôi!" Todd kích động đứng dậy, bố y chắn y sau lưng mình.
"Chúng mày đang đe doạ con trai tao!"
Evan không quên lời Todd vừa nói, "Tai nạn mà cậu bảo là chỉ tai nạn gì?"
Bố Todd không nói nữa, chỉ nhìn chằm chằm vào Evan đầy thù địch.
"Bỏ đi, đừng lãng phí thời gian nữa." Caesar nhún vai, "Gọi điện thoại bảo người đến đào xác lên là xong."
Câu nói này không chỉ khiến Todd và bố y kinh ngạc, Evan cũng phải sững sờ, rốt cuộc Caesar đang nói bậy gì thế?
Hai tay Caesar đút trong túi, cơ thể hơi ngả về phía trước, nhìn vào mắt Todd.
"Đây là cơ hội cuối cùng đấy Todd. Tự cậu nói ra, khác hẳn với bị các đặc vụ phát hiện ra bí mật của cậu đấy."
Thế giới im bặt trong nháy mắt, bố Todd vẫn cứng đơ chắn trước mặt con trai mình, nhưng ông ta cũng không còn lựa chọn nào.
"Tôi không cố ý… Tất cả chỉ là tai nạn… là tai nạn thôi…"
Giọng Todd nghẹn ngào.
"Nói đi, rốt cuộc là thế nào?" Caesar dịu giọng nói.
"Tôi chỉ thích điện thoại của anh ta, tại anh ta tự quên ở trạm xăng, tôi bèn cầm chơi… sau đó…" Cổ họng Todd nghẹn ứ, y không thể nói tiếp được nữa.
"Sau đó anh ta quay lại, đúng không?" Caesar giơ tay tách bố Todd ra, quỳ một chân trước mặt y, hai tay đỡ má y, giúp y bình tĩnh trở lại.
"Đúng thế! Anh ta ầm ĩ cho rằng tôi ăn cắp điện thoại của anh ta… Tôi không làm vậy! Nhưng anh ta không tin! Anh ta bóp cổ tôi, mắt anh ta đỏ lừ, anh ta muốn giết tôi!"
"Sau đó thì sao? Todd, sau đó đã xảy ra chuyện gì?" Giọng Caesar càng ngày càng từ tốn, cứ như đang dụ dỗ Todd tiến vào cảm xúc ổn định hơn.
"Sau đó tôi túm lấy mũ bảo hiểm xe máy bên cạnh, đập mạnh lên đầu anh ta… Anh ta lùi lại mấy bước, rồi lại định xông tới…"
"Nên cậu đập thêm rất nhiều phát, tới khi anh ta không bò dậy nữa, cũng không thể làm hại cậu nữa, đúng không? Đầu óc cậu kêu ong ong, chỉ nhìn thấy người đàn ông nằm rạp dưới đất be bét máu, cậu ngồi xổm dưới đất ôm đầu gào khóc, đến khi bố cậu bước vào. Sau khi ông ấy hiểu được đã xảy ra việc gì, ông ấy lôi người đàn ông kia ra chôn sau trạm xăng, ông ấy còn lau sạch vết máu ở đây, từ đó trở đi cậu không dám rời khỏi nơi này nữa, bởi cậu phải ở đây trông chừng cái xác đó, cậu sợ có ai phát hiện ra anh ta. Trạm xăng này đã gò bó cuộc đời của cậu, tầm nhìn của cậu, lựa chọn của cậu." Caesar thong thả đứng dậy, biểu cảm vốn tươi cười sầm hẳn xuống.
Evan gọi điện thoại báo cảnh sát, quả nhiên họ đào được cái xác đó.
Todd bị hai cảnh sát đưa lên xe cảnh sát, trước khi đi, y hỏi Caesar, "Tại sao anh biết mọi chuyện đã xảy ra? Chỉ là anh tưởng tượng ra thôi thật ư?"
Caesar mỉm cười, ngón tay gõ nhẹ trên trán Todd, "Tôi nhìn thấy trong mắt cậu. Bây giờ cậu đã thấy nhẹ nhõm chưa?"
Todd mím môi, gật đầu.
Evan đi tới bên cạnh hắn, "Anh lại lừa người ta à? Gì mà đọc được suy nghĩ của người khác, đây chỉ là suy đoán của anh về cậu ta thôi. Có điều tôi rất tò mò, điều gì khiến anh cảm thấy Todd không phải hung thủ của vụ án giết người hàng loạt đó?"
"Không phải cảm giác, mà là biết." Caesar mỉm cười bí ẩn, "Chúng ta đã giải quyết được một vụ án, nhưng không phải vụ mà chúng ta muốn giải quyết. Còn phải lái xe tiếp à?"
"Đương nhiên rồi." Evan nhìn đồng hồ, bây giờ là gần trưa, xa lộ sẽ nắng chói chang, "Lúc nãy bố Todd bảo tôi, nếu lái tiếp sẽ có một nhà nghỉ rất đơn sơ, không ít tài xế xa lộ mệt mỏi sẽ nghỉ đêm ở đó."
"Ồ… anh lại có đối tượng tình nghi à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!