Chương 35: (Vô Đề)

Sau khi buổi họp báo cáo vụ án kết thúc, Nhạc Nhiên chưa rời đi ngay mà cầm sổ tay dịch qua bên cạnh Thẩm Tầm, rất không khách khí cầm lấy tư liệu trước mặt anh, lật nhanh xem rồi tự lẩm bẩm, "Kì lạ ..."

Thẩm Tầm biết cậu đang nghĩ cái gì nhưng làm bộ như không biết, nâng mắt hỏi, "Kì lạ chuyện gì?"

"Vì sao không có báo cáo khám nghiệm tử thi?" Nhạc Nhiên đặt xấp gấy A4 được bấm vào nhau xuống, "Đã mấy tiếng trôi qua rồi, pháp y Kiều vẫn chưa giải phẫu xong sao?"

"Đã xong rồi, có thể còn đang cùng với nhân viên khám nghiệm thảo luận về các chi tiết."

"Vậy em cũng đi."

Nhạc Nhiên nói xong liền định đi, Thẩm Tầm ở phía sau kêu "Đợi chút", cậu lập tức quay người lại, hơi nghi hoặc, "Sao thế ạ?"

Thẩm Tầm chỉ chỉ cửa, lại vỗ vỗ ghế ngồi bên cạnh, "Đóng cửa lại, qua đây ngồi."

Lông mày Nhạc Nhiên hơi động đậy, do dự một lát, "Buổi chiều pháp y Kiều nói muốn giảng về khám nghiệm tử thi cho em."

"Tôi biết." Thẩm Tầm gật gật đầu, "Trong vòng nửa tiếng anh ấy chả đi đâu được đâu, em qua đây trước đi, tôi có chuyện muốn hỏi em."

Trong lòng Nhạc Nhiên ngạc nhiên, cảm giác cả ngày hôm nay Thẩm Tầm đều kì kì lạ lạ, nhưng tâm tư cậu khá cạn không biết được đó là tốt hay xấu nên chỉ đành nghe lời đi đóng cửa lại, ngồi bên cạnh Thẩm Tầm, "Thẩm đội, có chuyện gì ạ?"

Ngón trỏ Thẩm Tầm gõ gõ lên mặt bàn, "Vụ án này em nhìn nhận thế nào?"

Hóa ra là thảo luận vụ án, Nhạc Nhiên thả lỏng, khóe miệng cũng hơi nhếch lên.

Trên đường từ phân cục Sùng Sơn về, cậu một mực nghĩ về vụ án.

Nhờ kẹt xe mà cậu gần như đã nghĩ xong một cách mạch lạc rõ ràng, chỉ đợi về tới thị cục để nói ra.

Cho nên cậu trình bày rành mạch, "Vụ án này khẳng định không phải vì tình cảm xúc động muốn giết người, hẳn là một vụ hung sát (giết hung tợn) có âm mưu mục tiêu rõ ràng.

Em cảm thấy có ba phương diện có thể đi điều tra một chút.

Thứ nhất, nạn nhân Chương Dũng có liên quan tới xã hội đen hay không, đào kĩ hoàn cảnh câu chuyện của y xem có phải vì biết được chuyện gì nên bị giết người diệt khẩu.

Thứ hai là về công cụ gây án, em nghĩ pháp y Kiều chắc phân tích được kẻ bị tình nghi đã dùng súng gì.

Súng không phải là hung khí bình thường mà ai cũng có thể đụng tới, tính chỉ hướng (chỉ dẫn – định hướng) của nó lại vô cùng rõ ràng.

Nếu có thể xác định được là loại súng nào, chúng tay có thể thu hẹp được phạm vi điều tra.

Nên vừa nãy em mới gấp gáp muốn xem báo cáo khám nghiệm tử thi như vậy.

Thứ ba, nơi thi thể bị phát hiện là đường nhỏ bên khu Kim Đạo.

Chỗ đó là điểm mù của camera giám sát, kẻ tình nghi chắc sẽ không bị quay trúng.

Nhưng nhân viên khám nghiệm có khi có thể tìm được một số manh mối để phán đoán tình huống cơ bản của kẻ tình nghi, nếu mà có thể tìm được DNA đi giám định thì càng tốt rồi."

Thẩm Tầm "ừm" một tiếng, nhìn thấy được một mảnh chính trực trong mắt cậu.

Cho nên trong tim không tự chủ run một cái, áy náy vì đã từng nghi ngờ cậu lúc nhận được vụ án.

Nhưng càng nhiều hơn vẫn là đau lòng.

Con người lúc đau lòng, ánh mắt sẽ bất tri bất giác trở nên dịu dàng, thâm trầm hơn.

Vốn dĩ đáy mắt Thẩm Tầm đã rất sâu, bình thường đều cho người khác một cảm giác sâu không thấy đáy.

Lúc này anh lại trầm mặc nhìn thẳng vào Nhạc Nhiên, ánh mắt tựa như nhiều thêm một tầng âm trầm khó nói rõ được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!