Chương 37: Nhiệm Vụ Thứ Năm (4)

Editor: Ngạn Tịnh.

Ba tháng! Bạch Vi về đến nhà ba tháng nhưng vẫn không có chút tin tức nào của Dung Khải. Anh ta không đi tìm cô, cũng không một chút lo lắng gì về bức hoạ đang nằm trong tay cô. Rõ ràng những bức hoạ thế này chính là khắc tinh của Dung Khải cùng Yến Như Thị, thế nhưng giờ lại khiến cô rơi vào thế bị động thế này. Giống như Dung Khải đang thật sự chờ cô chạy đến cửa vậy, trấn định tự nhiên, bất động như núi.

Trong lòng Bạch Vi có chút phiền toái. Cô vẫn là lần đầu tiên trong nhiệm vụ gặp người như vậy. Đã biết mục đích của cô thì thôi, còn chiếm vị trí chủ động, khiến cho cô tiến cũng không được, lùi cũng không xong, thật không biết nên làm giờ cho tốt bây giờ. Lấy hai ngàn năm kinh nghiệm của Dung Khải, Bạch Vi biết cho dù co luyện tốt bản lĩnh chạy đến cửa, cũng sẽ không kiếm được chỗ nào tốt.

Điều này làm cho cô bất giác nghĩ bảy nghĩ tám, chuyện tình ngày càng phiền toái.

Nhưng dù có như vậy, Yến Như Thị cũng không nguyện ý yên ổn xuống, không ngừng châm ngòi xao động lòng cô.

"Ai ai, cô có nghe nói hay không, mấy ngày hôm trước lại có người nhìn thấy Yến Như Thị ăn cơm cùng Giang tổng!"

"Thật vậy sao? Giang tổng sẽ không biết thật sự coi trọng cô ta chứ? Mấy ngày gần đây thường xuyên có người nhìn thấy Yến Như Thị cũng Giang tổng ra vào, cười cười nói nói"

"Rất có khả năng. Loại phụ nữ hồ ly tinh như Yến Như Thị phụ nữ chúng ta nhìn vào là biết, nhưng đàn ông thì không nha, còn đặc biệt yêu thích cái loại này. Nhất là loại đàn ông đến giờ vẫn không tiếp cận phụ nữ như Giang tổng. Một kim cương vương lão ngũ tốt như vậy, sẽ bị chôn vùi trên tay Yến Như Thị, thật sự là phá hư mà... "

"Còn không đúng sao! Chỉ là tôi thấy Giang tổng mười phần là trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của Yến Như Thị. Làm khó cho Yến Như Thị trước kia giả vờ làm bộ dáng nữ thần cao quý, cự tuyệt nhiều người đàn ông như vậy. Thì ra, người ta là muốn thả lưới bắt mẻ lớn!"

"Đúng á. Này, cô nói xem em gái Giang tổng có khi nào không đồng ý không? Cô có biết, lần trước ở bệnh viện, người phụ nữ buồn cười kia còn nói cái gì mà đã đính hôn với Giang tổng. Đương nhiên nhục nhã được Yến Như Thị tôi rất là thích, nhưng loại nói dối này, có chút khôi hài. Ai chẳng biết Giang tổng năm nào cũng vùi đầu vào công ty, làm sao có thời gian đính hôn cùng cô ta chứ.

Hơn nữa nói sao hai người họ cũng là anh em nha, mặc dù là trên danh nghĩa, nhưng cũng không thể nào lại đến với nhau chứ?"

"Chuyện này cũng khó nói, tôi xem người phụ nữ kia sợ là cũng thích Giang tổng, cho nên mới có địch ý lớn như vậy với Yến Như Thị. Gần đây không phải cô ta rất hay đến công ty sao? Tôi thấy là có trò hay để nhìn rồi!"

"Ừm, đúng vậy, cũng nên có người đến dọn dẹp Yến Như Thị... "

Nghe bên tai truyền tới những lời kia, Bạch Vi nhấp nhẹ một ngụm cà phê, cũng không có đi ra khỏi phòng. Đúng, cô đã đến công ty Giang Mạc hơn một tháng. Trong kịch tình công ty Giang Mạc có thể nhanh thay chủ như vậy, một số sâu mọt trong công ty cũng góp không ít tác dụng. Đặc biệt là những người đàn ông nguyện chết vì Yến Như Thị, giúp đỡ Dung Khải nhanh chóng nắm giữ đủ loại trong công ty Giang Mạc.

Tuy rằng lấy bản lĩnh của Dung Khải cũng sẽ không mấy khó khăn, nhưng đã có đường vòng, ai lại nguyện ý lãng phí thời gian, tinh lực.

Đây cũng là mục đích cô đến công ty. Đáng tiếc còn chưa đợi cô có động tác gì lớn, các loại lời đồn đãi đã bay khắp công ty, chủ yếu bao gồm là:

Giang Mạc cùng Yến Như Thị ở cùng nhau, ai đó nhìn thấy họ ăn cơm, xem phim cùng nhau gì đó. Em gái Giang Mạc chính là Bạch Vi yêu anh trai thành cuồng, không biết xấu hổ ở bệnh viện tự xưng là vị hôn thê của Giang Mạc, muốn bức Yến Như Thị bỏ đi.

Trong đó cách nói giữa nam nữ khác nhau, nhưng ý tứ cũng không khác nhau là bao. Bạch Vi thậm chí nhìn thấy một vài người đàn ông lộ ra địch ý với mình, trong đó có hai người thậm chí đã có vợ có con, gia đình hạnh phúc mỹ mãn, là một tiên sinh tốt trong mắt mọi người. Bọn họ cứ nghĩ bọn họ đã che giấu địch ý rất tốt, nhưng Bạch Vi sao có thể không nhận ra chứ. Nhìn những người đó Bạch Vi cảm thấy rất có ý tứ.

Đúng, cô thừa nhận Yến Như Thị là tuyệt thế mỹ nữ, nhưng vì một người phụ nữ như vậy lại xem cô như kẻ thù giết cha nhiều năm chưa báo, cũng thật có tiền đồ!

Nhưng không thể phủ nhận là, sau lưng những lời đồn đãi đều có bóng dáng của Yến Như Thị. Một mình cô ta có thể chơi đùa với toàn thể nhân viên công ty, cũng thật là lợi hại. Bạch Vi phải thừa nhận cô đã thành công bị cô ta chọc tức!

Lấy điện thoại ra, gửi đi một tin nhắn. Yến Như Thị là muốn cô không kiên nhẫn đến tìm cô ta, cô lại chính là không thèm chính diện giao phong với cô ta. Gặp cô ta liền phải thấy bộ dáng mặt đầy ủy khuất, chưa nói nước mắt đã chảy, Bạch Vi liền cảm thấy ghê tởm muốn nôn. Không muốn làm ra âm mưu quỷ kế gì đó, Bạch Vi quyết định chơi chiêu lớn, trực tiếp khiến Yến Như Thị không có chốn dung thân trong công ty.

"Này, mau nhìn cửa sổ đi! Mau nhìn đi!" Một trong hai người phụ nữ thừa dịp nghỉ trưa đến huyên thuyên kia đột nhiên kinh hô lên.

Bạch Vi nghe thấy, cũng theo bản năng nhìn về phía cửa sổ. Lại thấy ngoài cửa sổ rất nhiều bong bóng bay bay lên, đều là màu hồng nhạt, nhìn qua cực kỳ xinh đẹp. Toàn bộ khiến cho cửa sổ trở nên thật thơ mộng.

Hai người phụ nữ kia mang theo nụ cười tò mò tiến vào phòng, như là muốn nhìn rõ hơn xem bên ngoài đang xảy ra chuyện gì. Lại không ngờ vừa vào, liền nhìn thấy Bạch Vi đang đứng trước cửa sổ uống cà phê, nhàn nhạt liếc mắt nhìn hai cô một cái. Hai cô theo bản năng dừng bước chân, vẻ mặt xấu hổ lui ra ngoài.

Xong rồi xong rồi, những lời hai cô vừa nói đã bị em gái Giang tổng nghe được. Xong rồi, sợ là bọn họ không thể sống nổi trong công ty được nữa...

Bạch Vi cũng không có nhiều tâm tư như vậy quản hai người họ. Cúi đầu, nhìn quảng trường trước công ty cùng mấy con phố đều bị cánh hoa hồng bao phủ, liếc mắt nhìn xuống ngoại trừ hoa hồng ra không thấy bất kỳ kẻ nào. Bạch Vi biết đây là có người thổ lộ tình cảm, ra tay cũng thật hào phóng, có cảm giác như cả thành phố đều bị cánh hoa hồng bao phủ. Cũng không biết người đàn ông kia làm sao làm được.

Cũng thật lãng mạn. Bạch Vi xem cuộc vui liền thấy hứng thú, coi như là giải trí, dù sao tâm tình mấy ngày nay của cô cực tệ.

Nhưng không quá mười giây, mặt Bạch Vi liền hoàn toàn đen. Cô cảm thấy tâm tình lúc này của mình không thể tốt lên được nữa.

Cô nhìn thấy cái gì? Haha, biển hoa hồng phía dưới thế nhưng tự động biến hoá, lộ ra những chữ màu trắng thật to, "Bạch Vi, I Love You"

Mệt cho cô còn cảm thấy hứng trí bừng bừng xem kịch vui, thế nhưng nữ chính lại là cô sao?! Cái quỷ gì vậy chứ! Cô nghĩ cũng không cần nghĩ liền biết kẻ nào làm ra chuyện xấu này. Thật ra từ lúc nhìn thấy biển hoa hồng không bình thường kia, cô nên hiểu được, trừ bỏ cái tên Dung Khải bệnh thần kinh kia còn ai có một làm được như vậy!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!