Chương 12: (Vô Đề)

Nhịp tim tăng tốc dữ dội khiến tôi nhất thời không phân biệt được là của ai.

Vài giây sau, tôi định đứng dậy nhưng lại bị anh giữ chặt eo, không thể động đậy.

Trong phòng tắm, hơi nước mờ ảo, những chỗ da thịt tiếp xúc như thể đang bùng cháy.

Anh cụp mắt nhìn tôi, sắc mặt có gì đó khác lạ so với ngày thường, ánh mắt như đang trào dâng điều gì đó, giọng nói trầm thấp, khàn khàn:

"Ô Ân… Anh cần phải thừa nhận một chuyện."

Chuyện gì?

"Anh có những mộng tưởng không nên có về em."

Đầu óc tôi bỗng nhiên loạn thành một mớ, hơi thở càng lúc càng nóng rực tưởng chừng như có thể thiêu rụi tôi thành tro bụi. Tôi vô thức nhớ đến cuộc đối thoại mình đã nghe thấy ngày hôm đó.

Có người hỏi anh có người trong lòng rồi phải không, anh trả lời Ừ

(trong tiếng Trung Ừ [

-ēn] đồng âm với tên nữ chính Ân[

-ēn])

Ngay giây tiếp theo, một tay anh ôm lấy eo tôi, quay người lại đè tôi xuống bồn rửa mặt, tay còn lại viết một dòng chữ trên mặt kính có một tầng sương mờ ảo:

Là… Ân.

14.

Sau khi ở bên Văn Triều không lâu, tôi đã hỏi anh nghi vấn bấy lâu nay trong lòng mình.

Tại sao trong sáu năm ở nước ngoài, anh chưa bao giờ liên lạc với tôi?

Lúc đó, anh đang ngồi trên sofa đọc bài báo vật lý, khi anh kéo tôi vào lòng, hương bưởi từ cơ thể anh nhẹ nhàng tỏa ra.

Tôi nghe thấy giọng nói trầm khàn của anh:

Anh sợ.

Chưa kịp để tôi nói gì, anh ôm tôi và tiếp tục:

"Sợ rằng anh sẽ trở thành người tàn tật, không xứng với em."

"Sợ rằng một khi liên lạc sẽ muốn nhiều hơn nữa."

"Còn sợ hơn là em đã có người mình thích."

Trong khoảnh khắc ấy, tôi bỗng nhiên cảm thấy chua xót trong lòng, khóe mắt cay cay, tôi ôm chặt lấy anh, xúc động nói:

"Văn Triều, anh thật sự rất tuyệt vời."

"Có thể bước ra từ con đường khó khăn như vậy đến trước mặt em."

Im lặng một chút, tay anh vuốt dọc theo đường cong eo tôi, cười khẽ, nhẹ nhàng hỏi:

"Anh còn có thứ tuyệt vời hơn, bác sĩ Ô có muốn thử không?"

Tôi: ......

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!