Nhìn Đường Tư Tư như vậy, Tống Dịch cười thành tiếng.
Anh giơ tay lên, cầm tay đang che mặt của cô xuống: "Cậu gọi bà ấy là chị, bà ấy mừng còn không kịp.
"Đường Tư Tư thẹn thùng, nhìn anh nói thầm,"Mẹ cậu cũng quá trẻ."
Tống Dịch nắm tay cô trong lòng bàn tay nhè nhẹ vuốt ve, "Là tớ không an bài chu toàn, sau này có rảnh tớ sẽ mang cậu về nhà cho ba mẹ tớ làm quen một chút.
"Cấp ba đã phải gặp mặt gia trưởng? Trước mắt cô chỉ tính yêu đương mà thôi, Đường Tư Tư vội vàng lắc đầu,"Không cần đâu… Tớ không dám…
"Tống Dịch cũng không ép buộc,"Vậy chờ cậu muốn gặp sẽ đưa cậu đi gặp bọn họ.
"Đường Tư Tư thấy Tống Dịch đã định liệu hết thảy bộ dáng thong dong bình tĩnh, lại nhớ tới vừa rồi mẹ anh gọi tên cô. Cô nhìn Tống Dịch:"Mẹ cậu biết chúng ta đang yêu đương sao?"
"Ừ." Tống Dịch gật đầu, "Đã sớm biết, xem qua ảnh chụp."
Đường Tư Tư nhớ tới lời nói của Cố Vân Như trên bàn cơm lúc trước.
Trong đầu không tự giác mà biên kịch, cốt truyện hào môn cẩu huyết.
Căn cứ những cốt truyện đó, trên mạng còn có rất nhiều truyện cười.
Đại khái đều là, hy vọng bạn trai là phú nhị đại, mẹ của phú nhị đại không đồng ý, lấy ra 500 vạn bảo cô gái chia tay, sau đó bản thân có được 500 vạn nhẹ nhàng vui vẻ, quả thực mỹ mãn.
Đường Tư Tư đang nghĩ, đã bị Tống Dịch lôi ra thư phòng, kéo đến trong phòng bếp ngồi xuống.
Bên ngoài độ ấm vẫn còn thấp, bầu trời hôm nay đầy mây, khí lạnh tràn ngập mọi nơi.
Tống Dịch đổ cho Đường Tư Tư một ly nước ấm, ly thủy tinh đưa đến trong tay cô.
Nhìn cô thất thần, giơ tay búng cái trán cô một cái: "Suy nghĩ cái gì?"
Đường Tư Tư hoàn hồn, giơ tay sờ sờ cái trán, yên lặng uống miếng nước, sau đó móc điện thoại trong túi áo khoác, cô bấm mục truyện cười đưa đến trước mặt Tống Dịch.
Ánh mắt Tống Dịch lướt qua màn hình, tùy tiện nhìn hai cái:
Một, hy vọng có một phú nhị đại mắt bị mù coi trọng tôi nhưng lại có hôn ước, sau đó mẹ anh ta quyết định cho tôi 500 vạn bắt tôi rời xa anh ta, tôi đồng ý, sau đó nữa gặp vị hôn thê của anh ta, vị hôn thê của anh ta lại cho tôi thêm 500 vạn, bắt tôi chia tay với anh ta, như vậy tôi liền có một ngàn vạn, mỹ mãn.
Hai, cùng phú nhị đại cặp với nhau, bà mẹ ném cho tôi một tờ chi phiếu nói: "Cho cô 500 vạn, rời xa con trai tôi." Tôi: "Nhưng chúng tôi là chân ái.. Bà mẹ chần chờ:Chứng minh như thế nào?"
Tôi: "Lại thêm 500 vạn!
"Tống Dịch nhìn về phía Đường Tư Tư,"Vậy câu là muốn tớ, hay là muốn một ngàn vạn?
"Đường Tư Tư tắt điện thoại bỏ qua một bên, cúi đầu uống nước ấm, giơ một ngón tay,"Một ngàn vạn… Cái này tớ phải suy xét suy xét…
"Tống Dịch nhìn cô chằm chằm, một bộ dáng cậu dám nói thêm gì nữa tớ sẽ ăn luôn cậu, làm Đường Tư Tư không dám nói. Vốn dĩ là truyện cười, Đường Tư Tư thu hồi ngón tay ôm lấy cái ly, cười cười mà nhìn anh, làm bộ nghiêm túc:"Vậy mẹ cậu biết cậu yêu sớm, không phản đối cũng không nói gì sao?"
Tống Dịch lại rót thêm nước ấm cho Đường Tư Tư, "Cũng đâu phải tìm con dâu để sống cùng bà ấy, bà ấy có thể nói cái gì?
"Đường Tư Tư chớp mắt, cảm thấy lời này hình như rất có đạo lý. Tống Dịch không nói nhảm với cô nữa, nhìn đồng hồ trên cổ tay đứng dậy, nói với cô:"Thời gian còn sớm, hôm nay sẽ xuống bếp nấu cơm cho cậu ăn."
Lúc trước đều ăn ở ngoài, nên Đường Tư Tư không biết Tống Dịch còn biết nấu ăn.
Cô nửa tin nửa ngờ, sau đó nhìn thấy anh nấu cơm, lại bắt đầu xắt rau ướp thịt, cô tin.
Đường Tư Tư ngồi trên bàn, yên lặng uống nước nhìn Tống Dịch nấu cơm, bóng dáng anh nấu cơm còn đẹp mắt hơn Cố Tuệ San.
Tống Dịch vốn dĩ rất ngầu, hiện tại bộ dáng mang tạp dề vây quanh phòng bếp làm cô mặt đỏ tai hồng, lòng cũng mềm nhũn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!