Chương 24: Hạng Năm

Thi xong hai ngày, buổi sáng thứ bảy tự học nửa ngày, phần lớn mọi người đều dành thời gian ngủ.  

Ngủ tới quên trời quên đất, thời gian còn lại thì hẹn bạn bè ra ngoài chơi.

Nói chung là vừa mới thi xong, bây giờ không chơi, chẳng lẽ chờ đến ngày phát bài thi và bảng xếp hạng thì chơi?

Thi không tốt, cũng không còn mặt mũi đi chơi.

Buổi sáng chủ nhật, Đường Tư Tư như bình thường thích ngủ nướng đến hơn mười giờ mới dậy.

Tỉnh dậy cũng không lập tức rời giường, đói bụng ôm điện thoại nằm đọc tiểu thuyết một hồi.

Bởi vì đi học không thể mang theo điện thoại, cho nên cô và Mạ sẽ mua sách đọc, hoặc là mượn.

Tiểu thuyết và truyện tranh, đều thứ tiêu khiển tốt nhất sau khi thi.

Đọc một hồi cảm thấy không thể nằm tiếp, tắt điện thoại rời giường rửa mặt chờ ăn cơm.

Cố Tuệ San và Đường Hướng Văn ở trong phòng bếp bưng cơm lên bàn, bên ngoài vang lên tiếng chuông cửa.

Đường Tư Tư đứng dậy đi mở cửa, nắm then cửa mở ra, nhìn thấy Tề Châu đang đứng ở bên ngoài.

Từ lúc tuyệt giao với Tề Châu, Đường Tư Tư rất lâu không gặp lại cậu, đi học tan học cũng không gặp.

Cô cầm then cửa không nhúc nhích, nhìn Tề Châu không có phản ứng, Cố Tuệ San ở trong phòng hỏi: "Là Châu Châu à?

"Đường Tư Tư gật đầu,"Vâng."

"Châu Châu vào đi, xem TV với Tư Tư, cơm trưa sắp xong rồi.

"Cố Tuệ San trực tiếp nói chuyện với Tề Châu. Cô buông then cửa, lùi hai bước, đi về sô pha ngồi xuống,"Vậy vào đi."

Đường Tư Tư và Tề Châu từ nhỏ đến lớn quan hệ rất tốt, thân như anh em, gia trưởng hai nhà quan hệ cũng không tệ, cho nên Đường Tư Tư và Tề Châu qua nhà nhau căn cơm là chuyện bình thường.

Lúc còn rất nhỏ, gia trưởng có việc, trẻ con không ai trông, thì gửi nhờ nhà nhau.

Chỉ là Đường Tư Tư và Tề Châu đã lâu không nói chuyện, cho nên bây giờ thấy cậu có chút xa lạ.

Từ khi Tề Châu vào nhà, Đường Tư Tư không chủ động nói chuyện với cậu.

Tề Châu rầu rĩ, cũng không dám nói lời nào.

So với trước kia cậu thoạt nhìn trầm ổn một chút, tính trẻ con không nghiêm trọng như vậy, cũng không chủ động nói chuyện với Đường Tư Tư.

Cơm làm một bàn, bốn người vây quanh bàn ăn ngồi xuống ăn cơm.

Đường Hướng Văn và Cố Tuệ San đều hiểu tâm tình của bọn trẻ, biết Tề Châu vì yêu đương chậm trễ học tập, bị Phương Nam phát hiện cưỡng chế chia tay, cho nên trên bàn cơm bọn họ không nói chuyện thi cử.

Sắp kết thúc bữa cơm Cố Tuệ San nói với Đường Tư Tư: "Mới vừa thi xong cũng không có việc gì làm, cơm nước xong con và Tề Châu ra ngoài chơi đi, được không?

"Lần đầu tiên Đường Tư Tư trên bàn cơm nói ít như vậy, vùi đầu vào bát,"Được.

"Cô cũng không phải trả lời cho có lệ với Cố Tuệ San, cơm nước xong coi TV, thu dọn chút đồ bỏ vào ba lô, gọi Tề Châu ra ngoài đi dạo. Xuống lầu Tề Châu đạp xe, Đường Tư Tư ngồi phía sau hỏi cậu:"Muốn làm gì? Thời gian chiều nay đều đi cùng cậu."

Tề Châu nói chuyện rầu rĩ, "Rốt cuộc cậu có nguyện ý đi không?

"Đường Tư Tư yêu ghét rõ ràng, lập trường bất biến,"Ai bảo cậu đồng ý yêu đương với Cố Vân Như…"

Đối với chuyện yêu đương với Cố Vân Như, Tề Châu cũng rất hối hận, nhưng cậu không nói, dù sao cũng là cậu tự lựa chọn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!