Chương 12: Yêu Thầm Nhau

Tuổi lớn sản phụ có vấn đề, sinh xong đứa bé có vấn đề…

Lúc trước Đường Hướng Văn và Cố Tuệ San không muốn sinh, là bởi vì những vấn đề này.

Nhưng bây giờ đổi ý muốn sinh, đương nhiên cũng là suy xét mấy vấn đề này thật tốt.

Cảm thấy có thể giải quyết được có thể xử lý được, cho nên mới đưa ra quyết định.

Đường Tư Tư không đủ mẫn cảm, ba Đường Hướng Văn kiêng rượu đã một hai tháng, cô cũng không phát hiện.

Hơn nữa gần đây Đường Hướng Văn và Cố Tuệ San đi bệnh viện làm kiểm tra sức khỏe toàn diện, kiểm tra không có vấn đề gì, bác sĩ nói có thể mang thai lần thứ hai, cho nên Cố Tuệ San mới có thể nghiêm túc mà tới trưng cầu ý kiến của cô.

Nếu kiểm tra sức khoẻ không tốt, trực tiếp phán định không được mang thai, như vậy trực tiếp gạt bỏ ý niệm sinh con lần nữa, căn bản sẽ không tới hỏi Đường Tư Tư.

Đường Tư Tư không nghĩ nhiều về chuyện này, cô thấy mình có thể chấp nhận em trai và em gái.

Chủ yếu cho tới nay, ba mẹ đối xử với cô rất tốt, cho nên cô cũng sẽ không có suy nghĩ như ba mẹ không yêu thương cô, muốn sinh em trai em gái thay thế vị trí của cô.

Cô cảm thấy ba mẹ muốn, khẳng định bọn họ có lý tưởng của riêng mình.

Vì không để ba mẹ khó xử, cô cũng sẽ đồng ý chuyện này.

Rốt cuộc, đối với Cố Tuệ San tuổi đã cao, sinh con chính là việc mạo hiểm.

Nếu Cố Tuệ San muốn sinh, cô khẳng định không thể làm bà phiền não.

Tương phản, cô muốn cho mẹ mình tâm tình thật tốt, không có sầu lo.

Cố Tuệ San vốn đang lo Đường Tư Tư sẽ không chấp nhận chuyện này, bởi vì có rất nhiều con một không thích có em trai em gái, có người còn phản ứng rất kịch liệt.

Nhưng nhìn thái độ của Đường Tư Tư bà nhẹ nhàng thở ra.

Đường Tư Tư căn bản không lo lắng em trai em gái có thể cướp đi gia đình chỉ thuộc về mình, điều cô lo lắng là sức khỏe của mẹ.

Cố Tuệ San cảm thấy rất vui mừng, ánh mắt nhu hòa nhìn Đường Tư Tư, thấp giọng nói câu: "Cảm ơn con, Tư Tư."

"Mẹ khách khí gì chứ."

Đường Tư Tư cười: "Mẹ và ba nỗ lực lên, hai năm nữa con vào đại học rồi, sinh một đứa nhóc chơi cùng hai người, cũng tốt."

Cố Tuệ San cười rộ lên, đứng dậy duỗi tay sờ sờ đầu cô, "Vậy con chơi đi, mẹ ra ngoài dọn dẹp một chút."

"Vâng ạ." Đường Tư Tư gật gật đầu, nhìn Cố Tuệ San ra khỏi phòng.

Đường Hướng Văn lái xe đưa ông ngoại bà ngoại, Cố Vân Như Cố Tân Thần về nhà, bây giờ trong nhà chỉ có cô và Cố Tuệ San.

Sau khi Cố Tuệ San rời khỏi, Đường Tư Tư đợi một lúc xác định mẹ sẽ không vào được, mới hoạt động con chuột bấm vào góc bên phải.

Khung thoại hiện ra, Tống Dịch nhắn là:

Nói chuyện phiếm không?

Bởi vì cách màn hình máy tính, cho nên hết thảy đều nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Khóe môi Đường Tư Tư giương lên, có chút nghịch ngợm mà trả lời: Thu phí không?

"Tích tích tích tích" âm thanh lại vang lên, Đường Tư Tư vội vàng điều chỉnh máy tính ở chế độ im lặng.

Tống Dịch: Đối với cậu thì miễn phí.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!