"Nóng, nóng quá, máy sưởi mở hơi lớn."
Chúc Khinh Hoan vội vàng buông lỏng eo Nam Ương, thu những ngón tay nóng bỏng của mình về, quẫn bách vuốt ve góc áo.
"Tôi kêu Tự Tuyết về khách sạn lấy cho em bộ quần áo mỏng hơn."Nam Ương không giương mắt lên nhìn Khinh Hoan, cho nên cũng không phát hiện giờ phút này cô đang ngượng ngùng.
".... Không cần.
"Nam Ương ừ một tiếng, không nói thêm nữa. Tiền Đảo đã giơ điện thoại phát sóng trực tiếp di chuyển về phía bên này,"Nào chúng ta cùng đến xem quá trình chế tạo của các diễn viên chính bên này nào! Tiểu ca ca Hạ Sơn đã bắt đầu cắt vải đỏ rồi, tiến độ của cậu ấy hiện tại là nhanh nhất, các fan nhớ bình luận cổ vũ cho cậu ấy nha!
Tiểu tỷ tỷ Chúc Chúc cũng làm xong khung đèn rồi, hiện tại cô ấy đang giúp bà chủ Nam, oa thật là một đôi tuyệt mỹ mà!
Tiểu tỷ tỷ khả khả ái ái Minh Vãn Trừng của chúng ta thì sao đây.... Ôi trời ạ A Trừng em bị sao vậy?!
"Thanh âm Tiền Đảo đột nhiên trở nên kinh hoảng, dẫn tới Nam Ương và Khinh Hoan đều ghé mắt nhìn qua. Minh Vãn Trừng nhe răng trợn mắt cầm tay mình, lúc cô uốn trúc không cẩn thận để bị đâm vào ngón trỏ, đau đến nước mắt cũng chảy ra, lại còn cắn môi cố nén, thoạt nhìn vô cùng đáng thương. Khinh Hoan vội vàng đi qua, nhìn chằm chằm đầu ngón tay sưng đỏ của Minh Vãn Trừng, khẩn trương:"Làm sao vậy?"
"Sư phụ....
"Minh Vãn Trừng nghẹn lời, khóc lên. Khoảng thời gian này A Trừng và Chúc Khinh Hoan đã hợp tác với nhau rất nhiều trong quá trình quay phim, Khinh Hoan cũng ngầm dạy cho A Trừng không ít kỹ năng diễn xuất, A Trừng cũng thuận lý thành chương thoải mái hào phóng gọi cô một tiếng sư phụ. Mọi người ở đoàn làm phim đã sớm quen A Trừng cả ngày kêu"sư phụ" tới "sư phụ
"lui, cho nên cũng không cảm thấy có chỗ nào không ổn. Nhưng Nam Ương lại không biết việc này, cô ấy nghe A Trừng có thể quang minh chính đại hô hai chữ"sư phụ", tâm thần liền vô cùng chấn động, hoảng loạn trong mắt khó che dấu.
"Chị lấy ra giúp em, em đừng nhúc nhích."
Chúc Khinh Hoan hô một tiếng với Tiểu Diệp bên ngoài, "Tiểu Diệp, lấy cho chị cây kim!"
Tiền Đảo giơ điện thoại phát sóng trực tiếp lên, xem náo nhiệt không chê chuyện ồn ào: "Oa nga oa nga, xem nữ chính và nữ phụ của tổ kịch Thần Vũ chúng tôi kìa, có phải siêu ái muội không! Có cắn được chưa fan CP "Trừng Hoan
"? Nhanh bình luận để bà chủ Nam chúng ta xem nào, bà chủ Nam còn không quản a? Ha ha ha ha...."
Nam Ương ngược lại sẽ không ăn giấm của Minh Vãn Trừng. Ở trong mắt cô ấy, Khinh Hoan là một đứa nhỏ, mà Minh Vãn Trừng lại chính là đứa nhỏ của đứa nhỏ, Khinh Hoan và Minh Vãn Trừng ở cạnh nhau chỉ khiến cô ấy cảm nhận được mấy chữ
----- tình mẹ con.
Tuy rằng xác thật Minh Vãn Trừng đã sống hơn ba ngàn năm, nhưng thời điểm cô sử dụng cấm thuật cũng chỉ mới mười tám tuổi, cho nên bộ dáng hiện tại vẫn là thiếu nữ mười tám.
Hơn nữa cô cử chỉ tùy tiện, không một chút nào ổn trọng của người đã kinh qua nhiều chuyện thế nhân, nhìn qua hệt như một tiểu cô nương ngây ngô chất phác.
Hình ảnh Khinh Hoan 24 tuổi cúi đầu lấy dằm trong tay cho Minh Vãn Trừng 18 tuổi càng giống người mẹ hiền từ đang chiếu cố đứa con gái hay gây sự của mình.
Chúc Khinh Hoan lấy dằm xong liền đi theo Tiểu Diệp tạm thời rời khỏi khung hình, đến toilet xử lý cây kim dính máu.
Nhân lúc này Nam Ương liền đè thấp thanh âm hỏi Minh Vãn Trừng: "Sao ngươi lại kêu em ấy là sư phụ?"
"Tôi, tôi nhờ chị ấy dạy diễn xuất nha," Minh Vãn Trừng nước mắt lưng tròng, ngậm ngón trỏ trong miệng, lúc nói chuyện mồm miệng không quá rõ ràng,
"Tùy tiện để chị ấy dạy tí kỹ năng, vậy tôi có thể thuận lý thành chương gọi sư phụ rồi. Bằng không mỗi lần tôi cứ kêu tên sư phụ lão tổ người lại nói tôi không biết lớn nhỏ."
Nam Ương hiểu rõ gật đầu.
Chuyện Minh Vãn Trừng cũng khiến cho mọi người không còn tâm tư gì làm đèn lồng nữa, toàn trường cũng chỉ một mình Hạ Sơn thành thành thật thật làm xong đèn lồng. Lý Đống thấy trạm phát trực tiếp không ngừng hiện lên yêu cầu tiến hành phân đoạn tiếp theo liền kêu Tiền Đảo cue đến phân đoạn kế tiếp.
Trò chơi tiếp theo là viết câu đối.
Nghĩ đến việc viết câu đối cũng không tính có gì thú vị cho nên việc viết câu đối và nặn vằn thắn ở bàn thứ ba đều được tiến hành cùng một lúc.
Muốn viết câu đối thì viết câu đối, muốn nặn vằn thắn thì có thể đi nặn vằn thắn, Tiền Đảo cầm điện thoại phát sóng trực tiếp đi qua đi lại, trên khung bình luận nhắc đến ai anh ta đều đi đến quay người đó.
Viết câu đối là hoạt động yêu cầu kỹ thuật thư pháp cao, các diễn viên đều sôi nổi lựa chọn tránh đi. Đa số mọi người cầm bút đầu cứng ngắn đã viết không tốt, càng đừng nói là viết bằng bút lông, trước màn hình trực tiếp bị fan và người qua đường phát hiện khuyết điểm của mình cũng không phải là chuyện gì tốt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!