Trăng sáng sao thưa, gió bắc thổi rét tận xương. Mạnh Kỳ và Chân Tuệ đang trên đường trở về Võ Tăng viện.
"Tiểu sư đệ, đa tạ đệ cầu xin sư phụ thu ta làm đồ đệ
"Mạnh Kỳ im lặng hồi lâu rồi thấp giọng nói. Tuy rằng Mạnh Kỳ cũng không thực tâm muốn nhưng phần nhân tình của tiểu sư đệ vẫn đáng giá cảm tạ. Bước chân Chân Tuệ thong dong, khuôn mặt lộ ra vẻ cao hứng, vô tư nói:"Không có quan hệ đến ta, sư phụ đã sớm muốn nhận sư huynh làm đệ tử rồi"
"A? Làm sao ngươi biết?" Mạnh Kỳ ngạc nhiên nhìn Chân Tuệ
Chân Tuệ ngoái đầu, ánh mắt kỳ quái nhìn hắn: "Hai phần bí tịch đã sớm sao chép xong rồi mà
"Đúng vậy! Ta sao lại không nghĩ tới chứ. Mạnh Kỳ bừng tỉnh, ánh mắt đánh giá Chân Tuệ, thằng này chẳng lẽ là đại trí giả ngu? Chân Tuệ thấy Mạnh Kỳ đột nhiên nhìn mình chăm chú liền chột dạ, rụt cổ nói:"Sư huynh, ta không có ăn vụng đồ ăn của huynh
"Hả? Mạnh Kỳ nheo mắt. Hắn diện bích mấy ngày nay luôn cảm thấy ăn không được no. Còn tưởng rằng hình phạt diện bích chính là như vậy. Khi bị phạt diện bích, một ngày ba bữa cơm đều được đưa đến tận phòng. Chân Tuệ lùi lại mấy bước, Mạnh Kỳ nhìn hắn, nghiến răng nói:"Được rồi, ngươi đang ở lúc khai mở đan điền quan trọng, cần ăn nhiều một chút"
"Ừ
"Chân Tuệ không chút khách khí gật đầu. Hai người vừa đi vừa nói chuyện một hồi đã về tới Võ Tăng viện, vừa bước vào tăng phòng đã nghe thấy tiếng Chân Vĩnh tìm tới cửa."Chân Định, Chân Tuệ, các ngươi đúng là được phật tổ phù hộ nha. Có thể được Huyền Bi sư thúc nhận làm đệ tử
"Hắn mở miệng nói lời chúc mừng nhưng lại làm người nghe cảm nhận được chút mùi vị chua chua. Mạnh Kỳ mỉm cười:"Ta cũng không ngờ.
Ta còn tưởng rằng sẽ được ban thưởng một trong 72 tuyệt kỹ"
"Ai, lúc ấy ta nhất thời bị dọa sợ…bằng không…ài…
"Chân Vĩnh than thở. Hắn vô cùng hối hận bản thân đã lựa chọn thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện. Trải qua sự việc ở sau núi, Mạnh Kỳ và hắn không còn qua lại thân thiết như trước, chỉ khách sáo an ủi vài câu:"Ta là vì được ban thưởng, Chân Tuệ thì do có biểu hiện tốt khi ở Tạp Dịch viện và Võ Tăng viện.
Chân Vĩnh sư huynh, ngươi cũng sẽ có cơ hội thôi"
"Hy vọng như vậy, A di đà phật, thật hy vọng Phật Đà Bồ Tát mở mắt" Chân Vĩnh hít một hơi, thu lại vẻ mặt hâm mộ và ghen ghét. Sau khi ổn định lại tâm tình, hắn hào hứng bừng bừng nói:
"Sau khi bái Huyền Bi sư thúc làm sư phụ, sẽ được học tập 72 tuyệt kỹ. Không biết hai sư đệ sẽ lựa chọn công pháp nào?"
"Ta là Kim Chung Tráo, Chân Tuệ là Niêm Hoa Chỉ
"Loại chuyện này không cần giấu diếm nên Mạnh Kỳ vừa thu dọn quần áo vừa trả lời. Chân Vĩnh sửng sốt"Niêm Hoa Chỉ, Chân Tuệ sư đệ, ngươi lại chọn Niêm Hoa Chỉ sao?"
Giọng điệu của hắn có chút cổ quái, Mạnh Kỳ ngẩng đầu nhìn sang: "Chân Vĩnh sư huynh, có chuyện gì sao?"
Chân Vĩnh lắc đầu, vẻ mặt cười cười:
"Không có không có, chỉ là Niêm Hoa Chỉ tu luyện gian nan, lại không được phân tâm tu luyện thêm những tuyệt kỹ khác nên ta thấy hơi lạ. Nhưng mà Chân Tuệ sư đệ ngày thường là một người rất chuyên tâm, cũng không cần sợ"
Chân Vĩnh nói xong nhìn về phía Chân Tuệ, vẻ mặt hâm mộ:
"Chân Tuệ, Niêm Hoa Chỉ là công pháp được diễn hóa trực tiếp từ Như Lai Thần Chưởng, là tuyệt kỹ đứng đầu 72 tuyệt kỹ thiếu lâm ta. Ngươi nên chăm chỉ tu luyện, sau này chỉ điểm cho sư huynh mấy kinh nghiệm tu luyện nhé"
"Vâng
"Chân Tuệ chăm chú thu dọn quần áo, chỉ đáp lại một tiếng. Chân Vĩnh biết tính nết hắn nên cũng không phật lòng, quay đầu nói với Mạnh Kỳ:"Chân Định, ngươi tu luyện Thiết Bố Sam nên Kim Chung Tráo là lựa chọn rất tốt, nhưng vì sao không lựa chọn Kim Cương Bất Hoại thần công?
Công pháp này càng tốt hơn, lại không xung đột với công pháp cũ"
Mạnh Kỳ không muốn nói ra điểm yếu mà Huyền Bi sư phụ đã chỉ ra, chỉ cười cười: "Sư phụ tự lựa chọn cho chúng ta, ta cũng không biết vì lý do gì"
"Ừ, Huyền Bi sư thúc là người từng trải, quyết định như thế tất có thâm ý" Chân Vĩnh gật nhẹ, lại nở nụ cười "Hai vị sư đệ ngày sau nhớ chiếu cố đến sư huynh này nhé"
"Chắc chắn rồi" Mạnh Kỳ không muốn tiếp tục chủ đề này, quay đầu nhìn ra bầu trời đêm bên ngoài cửa sổ, làm ra vẻ tò mò: "Chân Vĩnh sư huynh, mấy ngày sư đệ diện bích bên ngoài có xảy ra đại sự gì không?"
Chân Vĩnh ngẫm nghĩ một chút: "Đại sự có liên quan đến chúng ta thì có việc tuyển chọn đệ tử của các vị sư thúc bá, tuy nhiên các ngươi thì không cần quan tâm nữa. À, còn có một việc, Chân Thường sư huynh đã xông qua Đồng Nhân Hạng, được xuống núi vân du rồi"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!