Chương 8: Giao dịch đầu tiên

Trên mặt đất, Lăng Thiên Tông là một đại tông chính phái, khí tượng hùng hồn, môn quy nghiêm ngặt, truyền thừa ngàn năm, rồng rắn quỳ phục dưới chân.

Nhưng bên dưới lớp vỏ sáng rực rỡ ấy lại có một tầng sâu khác.

Một tầng bóng tối không ánh trăng, nơi mọi thứ đều có thể bị đem ra trao đổi, từ một viên linh thạch cho đến cả một mạng sống, từ một công pháp tuyệt thế cho đến bí mật của tông chủ.

Người trong tông, gọi đó là Hắc Mạch Tài Hội.

Tổ tiên của Thương Vô Đạo, từng là người chuyên thu gom dược liệu hỏng, đan phế, linh tài bị coi là không dùng được nữa, mấy đời tích góp, mở ra một phòng phế vật nơi hậu viện, gom hàng đống thứ bỏ đi.

Thế nhưng thiên đạo hữu khuyết, trong cái bị bỏ đi, có những vật ẩn tàng vận mệnh bị lãng quên.

Một lần, hậu nhân nhà họ Thương vô tình ghép hai loại phế đan và mảnh tàn khí vào nhau, lại sinh ra một loại độc hỏa có thể thiêu hủy linh hồn, từ đó, con đường giao dịch dị vật mở ra.

Từ phế phòng, một cội rễ đen tối bắt đầu lan ra.

Hắc Mạch Tài Hội chia làm ba tầng chính, mỗi tầng lại có pháp danh riêng, không dùng tên thật, không gặp mặt trực tiếp, chỉ thông qua Huyết Ảnh Lô, một loại truyền tin đặc biệt bằng máu huyết và thần thức, không thể bị truy tung bằng linh khí thường quy.

Tầng Dưới, Hỏa Tán

Đây là tầng thấp nhất, chuyên thu gom hàng hóa vặt: linh tài rẻ, tàn đan, xương yêu thú, dược liệu lỗi thời.

Người tham gia đều là tạp dịch, ngoại môn, đôi khi là người phàm, giao dịch chủ yếu diễn ra tại Chợ Rỗng Rêu, một không gian phụ trong động phủ bị bỏ hoang, chỉ mở khi đủ tám ngọn nến âm phong cùng cháy.

Mỗi phiên chợ chỉ kéo dài chín mươi chín nhịp thở, sau đó tự tan biến vào hư không.

Tầng Giữa, Mạch Ẩn

Tầng này gồm các Người Mang Ảnh như Bùi Phàm sẽ trở thành, chuyên vận chuyển, không hỏi nguồn gốc, không tra ngọn ngành, có kẻ chuyên đưa tin, có người chuyên trao đổi, có kẻ chuyên tẩy dấu vết.

Giao dịch diễn ra tại Vô Diện Phong, một đỉnh núi bị phong ấn trong không gian gãy nát, chỉ có thể bước vào bằng Ảnh Lệnh, ngọc bài mang chữ Ẩn.

Tại đó, mặt nạ linh hồn được phát cho mỗi người, ẩn giấu khí tức, thần niệm và cả sắc diện.

Không ai biết ai là ai, mọi thứ đều diễn ra sau lớp mặt nạ vô tình, chỉ còn lại lợi ích.

Tầng Trên, Tâm Hỏa

Tầng sâu nhất, chỉ những kẻ từng ba lần rút máu tim để tế thề mới được bước vào.

Bọn họ gọi nhau bằng danh xưng Tâm Động Nhân.

Tại tầng này, không còn là chuyện giao dịch vật chất, mà là thông tin, bí mật, và mệnh lệnh.

Một tu sĩ nội môn, có thể bị á·m s·át chỉ vì lỡ tiết lộ một mảnh bản đồ cổ, một vị trưởng lão, có thể bị thao túng chỉ vì bị ghi lại quá khứ ô uế.

"Tâm Hỏa không đốt thân, chỉ đốt vận."

Giao dịch tại tầng này không dùng linh thạch, chỉ dùng máu, lời nguyền, hoặc một lời thề viết bằng chữ xương.

Không có thật, nhưng vẫn tồn tại.

Không ai từng thấy mặt chủ tọa của tầng này.

Nhưng người ta truyền miệng nhau, Thương Vô Đạo là người giữ chìa khóa của Tâm Hỏa Cốc, một nơi không tồn tại trong bản đồ của tông môn, nhưng luôn xuất hiện khi người cầu nguyện đủ tuyệt vọng.

Hắc Mạch không có môn quy, nhưng có ba điều không ai dám trái.

Không được hỏi tên người giao dịch.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!