Phong Quá Đình nói:
- Sao Quá Đình lại không biết điều như thế được? Không kể đến Thánh thượng thì huynh chính là người duy nhất có tư cách tham dự vào chuyện này. Hơn nữa, ta kể cho huynh biết bởi vì ta thật sự đang cần một viện thủ cao cường như Long huynh, những người khác chỉ vướng tay vướng chân.
Long Ưng ngượng ngùng:
- Công tử khen làm tiểu đệ thấy thẹn. Chỉ cần là chuyện của công tử thì dù dầu sôi lửa bỏng, tiểu đệ đây vạn chết không từ.
Phong Quá Đình nháy mắt với hắn, cười nói:
- Không phải là chuyện của Thánh thượng sao?
Phong độ của người này thật đẹp, tuyệt đối không hề kém Vạn Nhận Vũ, mà phần tiêu sái thì lại có hơn, khiến Long Ưng ở bên cạnh gã như được tắm gió xuân phơi phới.
Long Ưng cười khổ:
- Có thể không trả lời chuyện này được không?
Phong Quá Đình nhìn lại hướng đại điện, nói:
- Thừa dịp còn lại một ít thời gian, để Quá Đình báo cáo sơ lược với Long huynh một chuyến. Ngày đó, sau khi rời khỏi sơn cốc của Long huynh, ta không về kinh mà lại đến Trường Giang, rồi từ Dương Châu xuôi theo bờ Tây, qua Tam Hạp vào Thục.
Đó là vì phụng mật lệnh của Thánh thượng điều tra thực hư của Đại Giang Liên.
Long Ưng kinh ngạc:
- Đại Giang Liên là cái thá gì? Nếu Thánh thượng không vui lòng thì chỉ cần ra lệnh một tiếng, lúc đó bọn họ còn giữ được mạng à?
Phong Quá Đình nói:
- Ban đầu ta cũng nghĩ như thế, nhưng càng điều tra thì ta càng cảm thấy Đại Giang Liên không đơn giản, thậm chí suýt nữa không còn mạng để trở về, nếu không ta phải làm phiền Long huynh làm chi?
Long Ưng cảm thấy hứng thú:
- Xin lắng tai nghe!
Không ngờ thiên hạ vẫn còn có người có thể suýt lấy được mạng của công tử.
Phong Quá Đình kể:
- Đại Giang Liên đã có trăm năm lịch sử. Ban đầu, nó chỉ là một tổ chức rời rạc, nắm một khu có gần trăm bang hội lớn nhỏ hoạt động ở Trường Giang. Có điều gần mười năm trở lại đây, nó bắt đầu biến chất, trở thành một bang hội lớn có kết cấu chặt chẽ, dường như cũng có ý đồ chiếm đất xưng vương.
Thanh thế của nó dần lớn hơn cả Trúc Hoa bang, đến sau này, Trúc Hoa bang bị tổn hao quá lớn trong trận Dương Châu, dẫn đến nguyên khí đại thương thì Đại Giang Liên mập mờ có xu thế thay vào đó. Chỉ có điều Đại Giang Liên rất khắc chế, chỉ dồn thế lực vào lưu vực sông Trường Giang.
Mà điều cao minh nhất chính là nó vẫn giữ lại danh xưng cùng với kết cấu của mỗi bang hội dưới cờ. Nên người ngoài không thể biết được là bang hội nào làm chủ, bang hội nào làm phó, cũng như kẻ nào là chủ quản.
Nếu ta càn quét Đại Giang Liên, chỉ sợ giết hơn mười vạn người vẫn chưa thể triệt để quét sạch được.
Long Ưng ấp úng:
- Lại có nhiều người đến thế à?
Phong Quá Đình nói:
- Hiện giờ chắc Long huynh đã hiểu vì sao Thánh thượng lại coi trọng chuyện này rồi? Những hành vi khiến người ta nghi ngờ của Đại Giang Liên nhiều không kể xiết. Đầu tiên là quy mô thu mua lòng người. Hết thảy hành sự theo phép tắc giang hồ.
Một khi có thiên tai nhân họa thì sẽ dốc hết sức lực để cứu tế nạn dân, nhưng mặt ngoài làm mọi chuyện tốt, sau lưng lại có liên quan đến nhiều vụ ám sát mà nạn nhân không thiếu những kẻ đứng đầu bang hội địa phương cùng mệnh quan triều đình.
Nếu Quá Đình điều tra không lầm, hẳn là còn liên quan đến chuyện buôn người, cho vay nặng lãi, phi tang vật chứng cùng nhiều hoạt động sinh lợi lớn khiến thế nhân căm phẫn nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!