Chương 27: Tam chân hợp nhất (hạ) – Lưỡng nữ chi gian

Long Ưng trả lời:

- Thứ Đỗ Ngạo dạy ta là đạo tâm chứ không phải sắc tâm. Với tài trí sắc sảo của công chúa sao lại có thể đoán là ông ta được chứ?

Lúc này xe ngựa đã đi ra Đoan môn hoàng thành.

Thái Bình công chúa không phục nói:

- Nói đi!

Long Ưng nói vanh vách thuộc như lòng bàn tay:

- Nào là Uyên Ương Bí Phổ, Xuân Đấu Bảo Điển, Nghiệt Hải Phong Lưu, Ngọc Phòng Chỉ Yếu, Hoàn Tinh, tất cả đều là sư phụ của lão tử, còn có...

Thái Bình Công chúa che miệng hắn lại, dán môi thơm lên mặt hắn một cái, rồi thu lại bàn tay ngọc cười hổn hển nói:

- Đủ rồi đủ rồi!

Nhất thời quên mất Long đại nhân đọc qua muôn sách, thất kính thất kính.

Cảm nhận của Long Ưng về nàng có chút cải thiện, nói:

- Rốt cuộc chúng ta đến chỗ quỉ quái nào vậy?

Công chúa lườm hắn một cái, sẵng giọng:

- Nơi quỉ quái? Người ta muốn mang tên nhà quê ngươi đi làm quen. Cả ngày kêu gào đòi về cung Thượng Dương làm sao mở mang kiến thức được, phải đi ra ngoài chút chứ.

Long Ưng thầm nghĩ đã có Nhân Nhã xinh đẹp hầu hạ mình, có con mẹ nó mới rảnh rỗi đi gặp mặt làm quen. Đương nhiên, hắn không dám nói ra, vì hiểu được hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, sẽ mang đến bất hạnh càng lớn hơn cho hắn.

Công chúa nói tiếp:

- Chỗ chúng ta đang đi đến bây giờ là phủ đệ của nhà giàu nhất Lạc Dương Dịch Thiên Nam ở phố Lập Hành phía đông chợ Bắc. Dịch Thiên Nam không chỉ là thủ lĩnh trên thực tế của Lạc Dương Bang mà còn là hội trưởng hội vận tải đường thủy Lạc Dương.

Long Ưng thắc mắc hỏi:

- Thủ lĩnh thì là thủ lĩnh, sao còn nói là trên thực tế?

Công chúa giải thích:

- Vì thủ lĩnh trên danh nghĩa của Lạc Dương Bang là bà chủ Phương Hoa Các Nhiếp Phương Hoa, cũng là mẹ kế Dịch Thiên Nam. Có điều Dịch Thiên Nam còn lớn hơn mẹ kế ông ta mười tuổi.

Long Ưng nghe đến Phương Hoa Các liền tràn trề hứng thú hỏi:

- Nhiếp Phương Hoa năm nay bao nhiêu tuổi? Sao lại chịu gả cho lão già lớn hơn nàng ta mấy chục tuổi vậy?

Công chúa mắng:

- Tính háo sắc không đổi.

Thứ cho bản điện từ chối chưa trả lời. Nếu muốn biết cứ đi gặp thẳng nàng ta. Nhưng cũng đừng trách ta không cảnh báo trước, Nhiếp Phương Hoa cũng không phải là dạng người dễ chung đụng.

Long Ưng giơ tay đầu hàng nói:

- Được rồi!

Được rồi! Ghen như quỷ! Chúng ta tới đó làm gì? Nếu chỉ là để ăn uống thì ta sẽ đánh nát cái mông xinh của nàng.

Công chúa hớn hở nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!