Chương 70: Bắt tay làm bạn

Vì thế vào lúc ban đêm, tất cả mọi người tụ lại cùng một chỗ, vui vẻ ăn bữa cơm.

Sau khi ăn xong, thái giám tổng quản liền cung kính tiến lên, nói là trong triều quan viên vì ăn mừng chiến thần đắc thắng trở về, cố ý chuẩn bị số tiết mục văn nghệ, đang ở hậu viện ngự hoa viên.

"Nói cho bọn họ, trẫm đã biết tâm ý của họ, kêu bọn họ về nhà đi." Hoa Thiên Lang phất tay cho lui, nhìn nhìn lại những người khác:"Các ngươi cũng về nhà đi."

"Là chuẩn bị cho ta, ta muốn xem!" Lâm Hạo Dương xoay người muốn chạy.

"Xem cái gì!" Hoa Thiên Lang thực nghiêm túc bắt lấy y:"Trở về nói tình hình chiến đấu ở Tây Nam cho ta!"

"Thắng rồi còn nói cái gì!" Lâm Hạo Dương tránh khỏi, chạy trốn.

"Ngươi trở về cho ta!" Hoa Thiên Lang rống giận, đuổi theo sau, khiêng y lên hướng tẩm cung đi tới.

Những người khác nhìn hai người họ nhanh chóng biến mất, đều cảm thấy thực không biết nói gì.

"Không bằng chúng ta cũng trở về đi?" Lãnh Tịch Chiếu đề nghị.

Mọi người nhất trí gật đầu.

"Ngươi buông tay, ta muốn đi nghe diễn!" Lâm Hạo Dương giãy dụa, cả ngày hôm nay hai mắt hắn nhìn mình đều tỏa ra lục sắc, đêm nay không cần sống!

"Ngoan, ngươi muốn nghe cái gì ta xướng cho ngươi nghe!" Hoa Thiên Lang đem y ôm đến tẩm cung, quăng lên giường cởi quần áo.

"Ta muốn tắm rửa!" Có thể trốn một trận thì một trận.

"Cùng nhau!" Hoa Thiên Lang nhanh chóng đem vợ nhà mình cởi sạch, lăn qua lộn lại nhìn một lần, nhẹ nhàng thở ra:"Hoàn hảo, lần này đi ra ngoài không bị thương."

Nói xong, ôm, cọ cọ.

Lâm Hạo Dương trong lòng nóng lên, vươn tay ôm lấy hắn.

Hoa Thiên Lang cúi đầu nhìn y, nhưng không có tiếp tục bước tiếp theo.

Lâm Hạo Dương nghĩ rằng không phải là vừa rồi mình cự tuyệt làm hắn tổn thương chớ? Vì thế áy náy ……

"Thiên Lang." Lâm Hạo Dương thử kêu một tiếng, ở dưới thân mình hắn giật giật.

Hoa Thiên Lang cười, vươn tay sờ sờ mặt y.

Lâm Hạo Dương có chút buồn bực, chính mình cũng không phải không muốn, chính là có chút ngượng mà thôi, như thế nào liền đem hắn dọa chạy!

"……" Lâm Hạo Dương miệng động vài cái, rốt cục dùng thanh âm so với muỗi còn nhỏ hơn thốt ra một câu:"Chúng ta làm đi." Nói xong mặt đỏ bừng, hơn nữa nhanh chóng lừa mình dối người nhắm mắt.

Một lát sau, Hoa Thiên Lang vẫn là không có hành động gì, vì thế Lâm Hạo Dương nổi giận, ta đều đã chủ động như vậy ngươi còn không có phản ứng! Nếu không có phản ứng liền đến lượt ta ở mặt trên! Vì thế chiến thần oán hận trợn mắt, lại cảm thấy có điểm……

Hoa Thiên Lang khóe miệng càng lúc càng cười xấu xa, trong mắt là che dấu không được dục hỏa!

Người này rõ ràng chính là muốn chỉnh mình!

"Ha ha ha đây là chính ngươi yêu cầu! Ngươi không ở đây mấy ngày, ta đã tìm ra rất nhiều tư thế mới, chúng ta đến thử một chút!" Đương triều thiên tử hóa thành sói đói, răng nanh trắng bóng ngoặm cắn bảo bối nhà mình.

"Ngươi –" Lâm Hạo Dương nói còn chưa dứt lời đã bị Hoa Thiên Lang đánh gãy.

"Truyền lệnh xuống, sáng mai hủy bỏ lâm triều!"

"……"

Ngoài cửa cung, Lâm Hạo Phong đang cùng Gia Luật Thanh chậm rãi trở về.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!