Edit + Beta: Vịt
Tề Mộ cũng không nghĩ đến mình thuận miệng xin, Doãn Tu Trúc liền đưa cho cậu một cái bút rồng. Thiệt cậu lúc ấy còn ngại cái bút này quá mức trang trọng, không đủ hoạt bát đáng yêu.
Nếu là như vậy, cây bút này đúng là không thích hợp đưa cho Tra Yên. Tề Mộ nhận lại, nói:
"Tớ không để ý, định bớt việc cầm một cái bút mới của ba tớ." Dù sao cũng phải giải thích, tránh cho Tra Yên hiểu lầm.
Tra Yên cúi đầu nói:
"Không cần trả tớ đâu, cậu...... giúp tớ nhiều như vậy, một cây bút cũng không tính là gì."
Tề Mộ thấy thân thể cô nàng lại bắt đầu căng thẳng, biết cô nàng kháng cự quá khứ, Tề Mộ cũng không muốn cô nhớ đến, liền nói:
"Vậy thì cám ơn nhé, không có việc gì thì tớ đi trước."
Tra Yên vội vàng nói: Được, được.
Tề Mộ không nói gì nữa, cầm bút về phòng.
Tuy nói cậu gọi Tra Yên vào chỗ yên tĩnh nói chuyện, nhưng càng như vậy ngược lại càng dẫn tới tò mò của mọi người. Cấp 3 vốn là thời điểm xao động nhất, Tề Mộ lại là nhân vật nổi danh, một cô gái đến tìm cậu, hai người nói chuyện hồi lâu nhất định sẽ câu lên lòng hiếu kỳ của đại đa số người.
Đừng nói người ngoài, ngay cả Hứa Tiểu Minh cũng tò mò muốn chết:
"Anh Mộ, tình huống gì vậy."
Tề Mộ nói: Không có gì.
Không có gì chính là có gì! Thật sự không có gì thì nói rõ không được sao? Không nói rõ ràng mới sẽ không có tác dụng gì để làm qua loa.
Hứa Tiểu Minh mắt thấy chiếc bút trong tay cậu, kinh ngạc nói:
"Vạn Bảo Long? Cô ấy tặng cậu?"
Tề Mộ: ...... Có khi thật sự muốn đại nghĩa diệt thân (*), đâm anh em 2 dao.
((*) đại nghĩa diệt thân: vì việc nghĩa quên tình nhà)
Hắn vừa thét, các bạn học vốn vểnh tai nghe càng tò mò, còn có người không biết Vạn Bảo Long là gì, lập tức đã có người phổ cập kiến thức cho hắn — Bút máy hãng này đắt tiền chết đi được, tùy tiện một cây bút cũng phải mấy ngàn!
Hứa Tiểu Minh còn đang hì hì hì:
"Cậu vậy mà lại nhận, xem ra 2 cậu......"
Tề Mộ lườm hắn một cái:
"Câm mồm, không phải như cậu nghĩ."
Hứa Tiểu Minh ghé sát cậu:
"Cậu biết tớ nghĩ thế nào?"
Tề Mộ tức giận búng trán hắn cái:
"Cái bút này là của Doãn Tu Trúc."
Hứa Tiểu Minh chớp chớp mắt, não bỗng thủng, biểu tình hơi tan vỡ, hắn thấp giọng:
"Hai cậu vừa ý một nữ sinh? Không được đâu, máu chó quá, tớ tình nguyện 2 cậu kết hôn cũng không muốn 2 cậu bởi vì một người ngoài mà cãi nhau rạn nứt đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!