Chương 40: (Vô Đề)

Edit + Beta: Vịt

Mặc dù tập luyện trộm rất nhiều lần, nhưng vẫn rất xấu hổ, cho nên âm thanh Tề Mộ rất nhẹ, còn run rẩy.

Cậu càng như vậy, càng khiến cho xưng hô vốn tràn đầy xa cách này trở nên mê người.

Doãn Tu Trúc cảm giác mình đang tìm đường chết, anh nhìn về phía Tề Mộ: Không nghe thấy.

Tề Mộ bỗng dưng mở to mắt, mặt hơi đỏ: Hả?

Doãn Tu Trúc vững tiếng nói:

"Cậu vừa nãy gọi tớ cái gì? Tớ không nghe rõ."

Vậy mà không nghe rõ! Tề Mộ đã khua lên một vạn tấn dũng khí, lại gọi nữa không phải......

Doãn Tu Trúc làm bộ muốn đi:

"Không có việc gì thì tớ đi nấu cơm."

Đừng...... Đừng mà, Cậu vẫn muốn ăn bánh chocolate, Tề Mộ sau nửa giây do dự, đề cao âm thanh nói: Ca!

Khóe miệng Doãn Tu Trúc cong lên, tầm mắt nhìn về phía cậu e là còn ngọt nóng hơn cả sốt socola hòa tan: Huh?

Cũng không biết tại sao, Tề Mộ vốn lúng túng muốn chết, cảm giác mình cả đời cũng không thể gọi ai là ca vậy mà thả lỏng, thậm chí cảm thấy cái xưng hô này cũng không có gì, Hứa Tiểu Minh không phải cả ngày cứ anh Mộ anh Mộ gọi cậu sao? Giống nhau mà!

Cậu không gọi Trúc ca là bởi vì hài âm này không hay, Tiểu Trúc Tử nhà cậu rất thông minh, mới không phải bát giới (trư ca)!

(Trúc ca [zhú gē] đọc gần giống với trư ca [zhūgē])

Tề Mộ càng thêm cảm giác mình ở trước mặt Doãn Tu Trúc không cần mặt mũi lắm, hai người bọn họ đã quen thuộc như nào rồi, một cái xưng hô có gì phải tính toán?

Doãn Tu Trúc trước kia vẫn cẩn thận dè dặt, bây giờ còn có thể đều xuất yêu cầu như vậy, đã là tiến bộ cực lớn rồi, Tề Mộ càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này nên khích lệ, bèn triệt để buông lỏng!

"Cho tớ ăn thêm một miếng đi mà."

Tề Mộ mắt trông mong nhìn anh, còn tìm đường chết làm một câu,

"Van cậu đó Doãn ca ca."

Doãn Tu Trúc: !

Hoan nghênh xem bản live lấy đá nện lên chân mình!

Tề Mộ hăng hái, lại nói: Được không hả ca.

Doãn Tu Trúc: ......

Nè...... Tề Mộ nóng nảy,

"Cậu đây, đây là sao thế?"

Xấu hổ quá, Doãn tổng tuổi trẻ khí thịnh bị người mình thích trêu chọc đến chảy máu mũi rồi!

Doãn Tu Trúc để bánh ngọt xuống, trấn định nói:

"Trời hanh quá, tớ đi mở thêm khí ẩm." Nói xong chạy trối chết.

Tề Mộ còn rất lo lắng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!