Chương 6: (Vô Đề)

Caramel sô

-cô

-la, là tiệm mà tôi thích nhất.

Bao nhiêu năm rồi mà vẫn còn mở.

Anh ấy cũng vẫn luôn nhớ.

Vì bị trễ quá lâu, khi tôi quay lại phòng bệnh.

Đồ ăn ngoài cũng đã được giao đến.

Vừa mở hộp đựng đồ ăn, tôi vừa liếc nhìn Tạ Trầm Thanh bằng khóe mắt.

Anh cúi đầu, vẻ mặt khuất trong bóng tối.

Một lúc sau, anh đưa tay kéo tôi lại ngồi xuống đầu giường.

Tự mình bắt đầu bày bát đũa.

Rồi cuối cùng, cũng do dự nhắc đến Lâm Ký Châu vừa xuất hiện.

"Anh ta là người năm xưa ra nước ngoài đúng không?

"Tạ Trầm Thanh khựng lại, kéo nhẹ khóe môi. Giọng cũng trầm xuống hẳn."Anh ta vừa nãy nhìn thấy anh, có phải là không vui không."

"A Vãn, em đừng ở đây với anh nữa."

"Hay là… quay về với anh ta đi?

"Được rồi được rồi. Đây là kiểu gì đây? Rõ ràng là bạn trai chính thức, mà sao nói chuyện cứ như tiểu tam trà xanh vậy? Tôi liếc nhìn Tạ Trầm Thanh một cái. Cầm lấy bát canh anh đưa, ung dung uống một ngụm."À."

"Không về đâu."

"Anh ấy biết mấy hôm nay em bận lắm mà."

Tôi kéo dài giọng, từ tốn đặt thìa xuống.

"Tạ Trầm Thanh."

"Lúc nãy em đã nói với anh Ký Châu rồi, rằng em chuẩn bị kết hôn."

"Anh ấy…"

Còn chưa nói hết, đã nghe một tiếng "cạch

"vang lên. Đũa trong tay Tạ Trầm Thanh rơi xuống đất. Mặt anh trắng bệch, ngón tay run rẩy. Rất lâu sau, anh mới từ từ ngẩng đầu lên. Môi run nhẹ."Thật sao?"

"A Vãn, em sắp kết hôn rồi sao?"

"Vừa rồi là ra ngoài bàn chuyện này với anh ta à."

"Anh… anh, anh chúc mừng em.

"15 Ánh mắt của Tạ Trầm Thanh dừng lại trên gương mặt tôi. Rất nhẹ, rất mơ hồ, như thể là ánh nhìn lưu luyến cuối cùng. Hii cả nhà iu 💖 Đọc xong thì cho tui xin vài"cmt

"review nhé ạ 🌻 Follow Fanpage FB:"Dung Dăng Dung Dẻ

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!