Chương 5: (Vô Đề)

Từ trước đến nay.

Ngoài thời gian ở bên tôi ra.

Toàn bộ thời gian còn lại, anh đều dành cho nghiên cứu và viết luận văn, ngay cả ngủ cũng chỉ ngủ có bốn, năm tiếng.

Cứ thế mãi.

Chưa cần tự tử, cơ thể anh cũng sẽ tự sụp đổ——

Kiếp trước, Tạ Trầm Thanh đã chăm sóc tôi rất chu đáo.

Nên kiếp này.

Đến lượt tôi phải để mắt đến anh, không để anh gặp chuyện gì bất trắc——

Sau khi đến bệnh viện.

Kết quả khám sức khỏe nhanh chóng có rồi.

Xét nghiệm thuốc không có vấn đề.

Nhưng ngoài ra, cơ thể anh còn nhiều vấn đề lặt vặt.

Ví dụ như thiếu máu, suy dinh dưỡng, viêm dạ dày và có polyp.

Không nghiêm trọng, nhưng bác sĩ khuyên nên nhập viện điều trị và điều dưỡng.

Tạ Trầm Thanh dĩ nhiên là không muốn.

Nhưng anh ấy xưa nay chưa bao giờ cãi lại được tôi.

Bị tôi quát cho mấy câu, anh đành ỉu xìu ngồi lên giường bệnh.

Tôi liếc nhìn anh một cái.

Thuận tay lấy điện thoại, đặt hai phần đồ ăn ngoài.

Còn một lúc nữa đồ ăn mới tới, căn phòng lại rơi vào yên lặng.

Tôi chống cằm.

Nhìn thiếu niên đang nhắm mắt giả vờ ngủ ở đối diện.

Tôi ho nhẹ hai tiếng, đang do dự không biết nên nói gì thì——

Cửa phòng bệnh đột nhiên bị gõ.

Một người mà tôi hoàn toàn không ngờ tới lại xuất hiện ở đây.

Lâm Ký Châu.

Rõ ràng nên đang ở bữa tiệc.

Giờ lại mặc áo khoác dài màu đen, tay cầm một hộp bánh kem màu hồng.

Lông mày nhíu chặt, xuất hiện trong bệnh viện.

Anh nhìn tôi chằm chằm, không hề chớp mắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!