Chương 48: Ngươi Sẽ Có Bạn Lữ Sao

Hai người ở đó ám muội hàn huyên, đám người xung quanh đã bị tiếng gào thét đến từ thần hồn của hắc y nhân làm cho tu vi cũng muốn bể nát.

Lôi kiếp đúng là không buông tha cho hắc y nhân dù hắn chỉ còn thần hồn.

Nhưng tiếng hét đau đớn của hắn trực tiếp ảnh hưởng tới thần hồn của người khác, khó chịu vô cùng.

Những đệ tử của Vân Hạc Môn được trận pháp che đậy một phần cũng đỡ, đám người nhiều chuyện tò mò tới đây mới thê thảm.

Ai nấy đều bỏ chạy hết.

Còn Bạch Cửu một chút cảm giác cũng không có, bởi vì Bạch Dữ vẫn luôn che chở cho nó.

Một trận độ kiếp phong ba đến nhanh đi cũng nhanh.

Bởi vì có quá nhiều người tham gia nên lôi kiếp cấp bảy của Bạch Cửu đập xuống cả thảy là mười ba đạo, trong đó có bảy đạo là màu tím.

Thật sự khiến người sợ hãi không thôi.

Bảy đạo sau đó Bạch Cửu không đón đỡ lấy một lần, dù trước đó đã đỡ năm đạo, tổn thương có.

Nhưng hắc y nhân kia đến cả thần hồn cũng phi hôi yên diệt.

Sau trận độ kiếp, Bạch Dữ cũng không lý đến Vân Hạc Môn mà trực tiếp mang Bạch Cửu rời đi.

Khúc Tử Nhi có bao nhiêu ấp ủ cũng chỉ được đến một cái bóng lưng.1

Bạch Tiêu nhìn thôi cũng biết tâm tư của Khúc Tử Nhi, nhưng đối phương rõ ràng không có tâm.

Nếu có...! Cùng lắm là đối với tiểu bạch thử kia mà thôi.....

Bạch Dữ mang theo Bạch Cửu dời đến một sơn mạch cách Vân Hạc Môn chục dặm.

Tuy vẫn còn trong địa phận của họ nhưng cũng không sợ họ làm phiền.

Trong sơn động, không khí có chút khó nói nên lời.

Bạch Cửu ngồi trên giường ngọc nhưng không sao nhập định được, đôi mắt cũng lén lút nhìn người nam nhân đang nằm bên cạnh.

Đối phương nằm rất thoải mái, tay gác sau đầu tay đặt trên bụng, chân dài cái thì cong lên cái thì duỗi thẳng, đôi mắt nhắm lấy.

Cũng không biết là nhập định hay là nhắm mắt dưỡng thần nhưng mà...! Quá hút mắt người khác.

Ngũ quan đẹp đẽ lúc còn nhỏ nhìn được, bây giờ còn tuấn mĩ hơn.

Bạch Cửu nhìn một hồi, vậy mà áp sát lại gần từ lúc nào, còn úp sấp bên người đối phương nhìn xem một cách trắng trợn.1

Tiểu chuột nhỏ tâm tư đơn thuần, hành động ngốc nghếch.

Dù có trưởng thành thì dòng họ nhà chuột của nó cũng đâu có khác đi được.1

Vậy nên Bạch Cửu cũng giữ lại bản sắc huyết mạch, đối với người mình xem là thân cận nhất nhất định không thể nào xa cách được.

Dù cho đối phương có biến đổi như thế nào thì vẫn là rồng của nó.

Ủa mà...! Y lớn rồi thì nguyên thân cũng lớn lên chứ nhỉ?

Tự nhiên nó thấy rất tò mò nha.

Tò mò rồi thì nên làm gì để được thỏa mãn tò mò đây?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!