Chương 291: Thế Thú Mười Ba Năm Sau

"Hôm nay đi sao?"

Cốc Mẫn Nguyệt nhìn tiểu chuột nằm phờ ra trên mình Bạch Thụy trứng, lại nhìn nam nhân cao ngất ôm trứng, lại hỏi.

Dù đi đến nơi kia rồi trở về cũng chẳng mất một ngày một của Uẩn Thiên, thế nhưng nàng vẫn luyến tiếc lắm.

Khó được Bạch Cửu tỉnh lại sau thời gian dài ngủ say, dù quãng thời gian đó cũng không hề nhiều, đều do Bạch Dữ

- Thiên vương chủ quản thời gian lấy việc công làm việc riêng kéo dài một vạn lần mới khiến nó trong một năm sau trận chiến lớn kia tỉnh lại.

Bạch Dữ gật đầu, cũng không nói gì thêm.

Bạch Cửu nằm trên trứng chẳng muốn động đậy quơ quơ cái móng nhỏ của nó chào tạm biệt nàng.

Nó làm việc mấy chục vạn năm, dù có ngủ trăm vạn năm cũng vẫn là để làm việc, giờ nó chỉ muốn nằm lười.

Đình công.

Cái gì cũng không làm.

Đến đi đứng cũng không muốn.

Bạch Dữ dung túng nó, Bạch Thụy càng thích nó nằm trên trứng mình, do mình đến dẫn cha bay, rất có cảm giác làm được việc.

"Đi thôi."

Mặc Diễm cùng Bạch Đình đi đến.

Ở trước mặt đám người, Mặc Diễm xé rách không gian, bước vào.....

Thế Thú mười ba năm kể từ khi Bạch Cửu

- Garnet mất tích.

Đó là một quãng thời gian dài đối với thú nhân nơi này.

Nhưng may mắn thay, chẳng có ai biến mất.

Còn chú chuột trắng đen hai màu đã trở lại.

Phương thức xuất hiện cũng rất bình thường.

Không phải ở trong giấc mơ làm mộng, sáng hôm sau tỉnh lại thấy chuột nằm đó, giống như chưa từng rời đi.

Mà là, một nhà ba người Bạch Cửu xuất hiện ở trước cửa thần điện, nhà của Bạch Cửu vào lúc sáng sớm một cách vô thanh vô thức.

Cốc cốc cốc!

Thú nhân muốn vào nhà phải được cho phép.

Bạch Dữ phụ trách gõ cửa.

Nae ngủ trong lòng Nolan lại trước tiên tỉnh lại nhưng cũng chỉ trước hắn một cái nháy mắt.

"Ai lại đến đây vào sáng sớm như vậy?"

Nae vừa ngồi dậy vừa nhỏ giọng nói cùng thú nhân bên người.

"Hay là ấu tể nhà ai vừa sinh ra, cần em đi chúc phúc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!