Bạch Dữ không cảm thấy bản thân nương tay với đối phương.
Một kích tinh thần kia, hắc y nhân không chết cũng bị thương nặng, còn là thương tổn nguyên thần, không hề đơn giản dễ lành.
Nếu không có đan dược chữa trị, khả năng rất lâu đối phương cũng không thể làm bậy được.
Một kích của Yêu vương, sao có thể đơn giản?
Mà theo nhìn nhận của hắn, đối phương còn chưa đến cảnh giới Luyện Hư nữa, chứ nói chi là Độ Kiếp kỳ.
Bạch Cửu không biết chút biến hóa ngầm này, nó nhanh chóng được Bạch Dữ mang rời đi sơn mạch.
Chẳng mấy chốc đã nhìn đến tường thành Bắc Thiên ở xa xa.
Mà bên kia lúc này cũng đèn đuốc sáng trưng, rõ ràng đã phát hiện ra yêu thú trong sơn mạch Bắc Long bạo động.
Họ đang tập hợp nhân sĩ trong thành, hợp lực chống lại.
Bạch Dữ cũng không cùng Bạch Cửu vào thành một cách ngang nhiên, mà đơn giản trà trộn vào.
Lúc này tu sĩ trong thành nhốn nháo.
Chẳng ai phát hiện, trong thành đã có thêm hai đứa nhỏ phấn điêu ngọc trác.
Ngay thời điểm họ vào thành thì trận pháp hộ thành cũng khởi động lên.
Bạch Dữ vốn định mang Bạch Cửu rời đi luôn cũng đành phải ngừng lại, tìm một khách điểm ở tạm mai lại tính.
Bạch Cửu ở trên tầng lâu, từ trong phòng ngó đầu ra ngoài, nhìn xem tu sĩ loài người không ngừng nhảy đến nhảy đi trên mái nhà.
Tất cả bọn họ đều hướng về cổng thành Bắc.
Ánh mắt nó phát ra ánh sáng không rõ.
"Muốn xem?
"Bạch Dữ vừa đóng cửa phòng sau khi tiểu nhị mang nước vào cho họ xong, quay qua nhìn nó hỏi."Không muốn.
"Bạch Cửu lắc đầu. Nó chỉ thấy náo nhiệt nên nhìn xem thôi, chứ không muốn đi xem người ta đánh đánh giết giết. Quan trọng là, Bạch Dữ nói yêu thú mới là đồng loại của nó, loài người không phải. Nhưng nếu nó không muốn nhận thức như vậy thì cũng không cần quan tâm. Chỉ là những tình huống như thế này, Bạch Cửu không được tiếp tay cho loài người. Bạch Cửu cũng không có nghĩ gì đâu, nó chỉ biết mình Bạch Dữ thôi."Vậy đi tắm đi."
Bạch Dữ bản thân tự chui vào một thùng nước, từ trong bình phong nói với nó.
Bạch Dữ là rồng, còn là một con rồng thích nước.
Tắm của hắn mục đích chỉ là ngăm nước mà thôi chứ lợi lộc gì đâu.
Còn Bạch Cửu? Tắm mát.
Hai người hai thùng nước thoải mái ngâm mình.
Bên ngoài đã đánh nhau lên.
Một trận thú triều lại sẽ có bao nhiêu tu sĩ loài người và yêu tu bọn họ bỏ mạng, Bạch Cửu cũng không muốn biết.
Mà Bạch Dữ lại càng không.
Mỗi ngày con người và yêu thú đánh nhau đâu có ít ỏi gì.
Cũng không phải một lần đánh nhau là sẽ có một bên chết hết, quan tâm chi cho mệt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!