Chương 24: (Vô Đề)

Hệ thống bay xung quanh Lục Xuyên mừng rớt nước mắt, cuối cùng ký chủ của nó cũng được cứu. Nó phải trích lương ra để mua thuốc cảm ơn trùng cái này mới được, nhờ có hắn mà ký chủ mới được cứu, ký chủ mà có mệnh hệ gì thì nó lại thất nghiệp mất!

Khi William vừa ôm Lục Xuyên ra khỏi ghế thì lớp băng sau lưng bắt đầu nứt ra, vừa là do áp lực nước vừa do lực khi nãy hắn đập vỡ băng. Lục Xuyên nhìn thấy một tảng băng nhọn từ phía sau trượt xuống lưng William liền xoay người chắn sau lưng hắn.

Ngu ngốc!

William mắng một tiếng rồi vươn cánh ra bọc cả hai lại, may mà hắn phản ứng nhanh nên tảng băng đúng lúc bị lớp cánh cứng chặn lại, nếu không thì giờ này lưng Lục Xuyên đã bị đâm thủng một lỗ lớn rồi.

"Không có não à! Tôi chưa từng thấy trùng đực nào đứng chắn cho trùng cái luôn đấy?! Ngài có biết là tôi mất bao nhiêu công sức để cứu ngài ra không? Ngài muốn tất cả trở thành công cốc còn tôi thành tội trùng vì không bảo vệ được ngài à?!"

Xin... xin lỗi. Lục Xuyên muốn cúi gập đầu, nhưng William đang ôm hắn trong lòng nên hắn không thể cúi đầu, liền thấp giọng nói:

"Lúc đó tôi không kịp suy nghĩ gì cả, thấy anh gặp nguy hiểm nên tôi cứ như vậy mà lao lên thôi, xin lỗi."

Giọng của Lục Xuyên vẫn còn hơi yếu, phả vào vành tai William khiến tai hắn nóng rực lên. William mất tự nhiên mà quay đầu đi, sau đó ôm Lục Xuyên bay ra khỏi khoang lái cơ giáp. Khi cả hai vừa bay lên, rốt cuộc lớp băng cũng không thể chịu được áp lực nước nữa mà vỡ tan.

Cũng may chiếc cơ giáp của Lục Xuyên vẫn hiên ngang đứng đó ngăn nước lũ lại, cả bờ đê cũng được cánh của nó giữ cho khỏi sập xuống, nhờ vậy mà quân đội có thừa thời gian để cứu trùng và đắp lũy.

Sau khi William đáp xuống, Lục Xuyên trên tay hắn bị một quân thư tóc vàng cướp lấy. Quân thư nọ vừa giành lấy Lục Xuyên, câu đầu tiên hắn hỏi là:

"Lục Xuyên, đã đủ chưa?"

Hệ thống đang nhảy nhót bên cạnh Lục Xuyên, cười ha ha nói:

"Lục Xuyên ơi chúng ta giàu to rồi! Đạt KPI cả năm luôn rồi!"

Trong đầu Lục Xuyên không ngừng nhảy lên tiếng ting ting của hệ thống tính điểm, điểm người tốt của hắn nhảy lên liên tục, cuối cùng dừng ở 51 ngàn điểm.

Thuốc nâng cấp lên cấp S cho Gray chỉ 50 ngàn điểm, vậy là đã đủ để đổi thuốc cho hắn. Lục Xuyên yếu ớt gật đầu, khiến cho Gray mừng rỡ muốn Lục Xuyên ngay lập tức đổi thuốc cho hắn.

William nghe vậy thì nhướn mày, gọi đích danh tên của nhị điện hạ luôn? Xem ra đây là trùng cái của hắn, hơn nữa lại còn rất được sủng ái. Thế nhưng sau khi hùng chủ thoát khỏi nguy hiểm, không phải đầu tiên sẽ xem sức khỏe hắn thế nào sao?

Đủ là đủ cái gì cơ?

Vị quân thư này... William đẩy hắn ra, híp mắt nói:

"Không thấy quân y đang đợi để kiểm tra sức khỏe cho điện hạ à? Có chuyện gì đợi điện hạ khỏe lại rồi tính."

Lúc này Gray mới nhận ra biểu hiện của mình chưa đúng, liền buông Lục Xuyên ra để quân y thăm khám rồi đưa hắn về dinh tổng đốc. Sau khi được đưa lên chuyên cơ y tế, Lục Xuyên cũng vì quá mệt mỏi mà ngất đi.

Không biết đã hôn mê bao lâu, Lục Xuyên lại vì nghe thấy tiếng ồn ào mà tỉnh lại.

"Điện hạ tỉnh rồi! Mau gọi quân y tới khám cho điện hạ!" Karen ngồi bên thành giường vui mừng nói:

"Lục Xuyên à con làm ta lo chết khiếp đi được! Eo ơi sao đang yên đang lành tự dưng lại vỡ đê? Nguy hiểm chết được ấy, quân thư ở đây thì chẳng có tên nào ra hồn, bảo vệ điện hạ cũng không nổi! Bla bla bla..."

Lục Xuyên hơi nhức đầu, nhưng hắn biết Karen là vì lo cho hắn, cũng không hẳn, là lo cho con của hắn. Đối với vị thư phụ này Lục Xuyên vẫn luôn cảm thấy áy náy vì đã nhập vào thân thể này, tuy rằng khi hắn đến thì nhị điện hạ thực sự đã chết.

Lục Xuyên nắm tay Karen mỉm cười nói:

"Thư phụ không cần lo lắng đâu ạ, con đã khỏe hơn rồi."

Karen ôm chầm lấy Lục Xuyên, sau đó liền không ngừng lải nhải về việc hắn đã cảm thấy lo lắng thế nào khi biết tin đê vỡ, cảm thấy vô cùng bất an nên phải lên chuyên cơ bay tới đây ngay lập tức.

"À, chắc con đói rồi."

Karen quẹt nước mắt nói.

"Thư phụ đi làm cái gì ăn cho con nhé."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!