Đại hoàng tử bị thương trong cung điện canh phòng nghiêm mật, không cần nghĩ cũng biết là ai đã đánh hắn. William chậc chậc nói:
"Điện hạ, nếu để Xavier biết ngài bị thương thế này sẽ lột da tôi mất."
Ren nhận lấy khăn tay từ William lau máu trên mặt, hắn không giữ được nụ cười khôn khéo như thường nữa, lông mi cong dài rũ xuống khiến cho không ai có thể đoán được hắn đang nghĩ gì trong đầu.
Ai cũng biết đại điện hạ là hoàng tử được lòng đế hùng nhất, chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời đế hùng thì chắc chắc vương miện sẽ nằm trong tay hắn, vậy mà Ren hết lần này đến lần khác chọc giận đế hùng, ai mà hiểu được trong đầu hắn đang suy nghĩ điều gì.
Ren bị đế hùng hạ lệnh giam lỏng trong phủ thẩm phán, không cho phép đại hoàng tử được bước ra ngoài nửa bước. Ren và William vừa bước ra cửa cung đã bị đội cận vệ hộ tống về phủ thẩm phán, sau đó phong tỏa phủ thẩm phán.
Mọi chuyện không diễn ra theo kế hoạch khiến Ren vô cùng khó chịu. Hắn định sau khi trở về đế quốc sẽ để thư phụ lôi đầu đường dây của đám quý tộc và quân đội trong diễn đàn đó ra ánh sáng, còn bản thân hắn sẽ đến chỗ Lục Xuyên tìm Shion, xử lý Shion rồi lại âm thầm trở lại hành tinh XR, từ nay không trở lại đế quốc nữa, hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của đế hùng.
Vì sao đế hùng đặt nhiều kỳ vọng vào đứa con đầu tiên của mình? Bởi vì ngoài sự thông minh, về bản chất Ren rất giống đế hùng. Dưới bề ngoài khôn khéo, hắn có sự kiêu ngạo, độc đoán và chuyên quyền của một đại hoàng tử.
Kiếp trước khi mới kết hôn, Ren đã từng vì lợi ích của đế quốc mà lợi dụng Xavier không một chút áy náy, nếu không phải Xavier yêu hắn vô điều kiện, không oán không hối, có lẽ Ren cũng sẽ không đáp lại Xavier, tiếp tục làm một đại hoàng tử thờ ơ lạnh nhạt, sau đó tiếp bước trên con đường thống trị giống như phụ hoàng của hắn.
Ren ngậm điếu thuốc trên miệng, mở nắp một chai Whisky trong tủ rượu của thư phụ hắn. Làn rượu thơm nồng vừa đổ vào ly đá thì đã có cuộc gọi đến, là Xavier. Xavier được William thông báo Ren chọc giận đế hùng, bị giam lỏng trong phủ nên không khỏi lo lắng, sốt ruột gọi ngay cho hắn.
Phải mất một lúc Ren mới bắt máy, hình ảnh của Ren hiện lên trước mặt Xavier, tay hắn đang cầm một ly rượu, trên mặt đắp mặt nạ dưỡng da.
Xavier: ...
Dưỡng chất trong mặt nạ ngấm vào vết thương vô cùng xót, Ren bị đau nhăn mặt lại khiến cho mặt nạ dưỡng da liền rơi xuống, vì vậy vết thương trên má liền lộ ra không chút che giấu.
Nhìn vết thương trên mặt Ren, trong tâm trí Xavier dường như có điều gì đó xẹt qua nhưng hắn không thể nắm bắt được, tuy ký ức bị phong ấn thật sâu trong tiềm thức nhưng cảm xúc của hắn vẫn còn nguyên vẹn, Xavier cảm thấy tim mình như bị bóp nghẹt.
"Đế quốc không tốt! Ngày mai em sẽ đến đón ngài về hành tinh XR."
Đừng ngốc như vậy. Ren bật cười đáp.
"Đế quốc là nhà của ta, phụ hoàng chỉ muốn tốt cho ta thôi." Ren vừa dứt lời xong lại sợ mình nói lỡ, bởi vì Xavier không có thư phụ và hùng phụ, sống lưu lạc từ nhỏ nên trước nay Ren rất ít khi nhắc đến gia đình mình, sợ Xavier sẽ cảm thấy chạnh lòng.
Tuy nhiên có lẽ hắn đã đánh giá quá cao Xavier, Xavier không tim không phổi cho rằng chỉ điện hạ mới là gia đình duy nhất của hắn.
Ngoài trời mưa rào vẫn không ngớt, cả hai nói chuyện phiếm đến tận đêm. Kiếp trước cả hai thường xuyên xa cách, rất ít khi được ở bên nhau, bởi vậy gọi video với Xavier đã trở thành thói quen của Ren.
Nếu không phải một trong hai có việc bận thì họ sẽ giữ nguyên cuộc gọi, dù là ai làm việc nấy không hề nói chuyện với nhau, thậm chí là khi đi ngủ cũng sẽ không tắt cuộc gọi. Gọi video cả đêm vốn đã là thói quen của Ren nhưng lại vô cùng mới mẻ với Xavier.
Hắn chui vào trong chăn vẫn còn vương pheromone của Ren, chăm chú nhìn gương mặt của hùng chủ rồi bất giác đi vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, tin tức về đám quân thư lang thang bắt cóc trùng đực bị tung ra, khiến dư luận xôn xao. Chân dung của mười bảy tên bắt cóc bị tòa án tối cao công khai, hơn nữa còn công bố một tin khiến cả đế quốc nổ tung, phơi bày diễn đàn của những quân thư cao cấp và quý tộc chuyên đập tinh tệ để yêu cầu đám bắt cóc hành hạ trùng đực, thỏa mãn dục vọng của chúng.
Một loạt quan chức cấp cao, quý tộc quyền thế và rất đông quân thư có quân hàm cao bị bắt. Toà án hành động quá nhanh khiến không trùng nào kịp trở tay, bọn chúng thậm chí còn chưa kịp chạy trốn đã phải đối diện với lệnh bắt.
Tỷ lệ giữa trùng đực và trùng cái là 1:100 khiến cho trùng đực vô cùng quý hiếm, mỗi trùng đực dù cấp cao hay cấp thấp đều nhận được sự bảo vệ tuyệt đối của đế quốc, bởi vậy mà khi sự việc bắt cóc và bạo hành trùng đực bị phơi bày, nó đồng thời kéo theo sự mục ruỗng từ bên trong của đám quý tộc thối nát cùng với mặt tối của quân đội.
Đế hùng vô cùng phẫn nộ, lệnh cho toà án xét xử với khung hình phạt cao nhất.
Trong cung điện, Noah bắt gặp Silver bước ra từ trong phòng đế hùng, pheromone của đế hùng toả ra từ trên người hắn nồng đậm, chẳng cần đoán cũng biết là hắn vừa được sủng hạnh.
Noah nhíu mày dùng khăn tay che mũi, cười như không cười mà nói:
"Vốn tưởng ngài thẩm phán đáng kính đang bộn bề xét xử tội phạm chứ, không ngờ ngài vẫn dành được một chút thời gian quý báu tới đây hầu hạ bệ hạ cơ à?"
Silver dừng bước, lạnh nhạt nói:
"Sao vậy? Một loạt phó quan của tướng quân bị ta bắt nên đến cầu xin đế hùng sao?"
"Chịu khó nịnh hót đế hùng mới là sở trường của ngài thẩm phán. Noah ta dùng xương và máu của kẻ thù để bò lên chức vị này, đâu phải hạng dùng thân xác để lấy lòng trùng đực như ngươi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!