Éc éc éc… Hắc Kỳ Lân nằm nghiêng, chân huơ huơ lung tung.
Kim giao quấn thành một cục, ôm lấy bọn họ.
Trứng Kỳ Lân cứ như con lật đật, kim giao hơi nhúc nhích một chút nó sẽ ngã. Kỳ Lân vội vàng đỡ nó lên, cho nó đứng vững.
"Ấp như vầy đúng cách rồi nhỉ."
Kỳ Lân nhíu mi nói.
Kim giao ừ ừ gật đầu.
Kỳ Lân nhìn thế nào cũng thấy không an tâm.
"Hay để ta ấp cho, không phải ngươi máu lạnh sao?"
Kim giao tội nghiệp nhìn Kỳ Lân, ánh mắt đó mang ý: Tuy trứng này không phải ta sinh, nhưng ít nhất cũng để ta thể hiện chút trách nhiệm làm cha đi.
Kỳ Lân nằm dưới đất một lát, sau biến thành người, đi đến cung Bích Du.
Kim giao tự nhiên thấy hối hận, quấn trứng kêu mấy tiếng, Kỳ Lân ngoái đầu nói: Ta về liền!
Kỳ Lân mang về một miếng đậu hủ, một con cá, một phần ngự thiện của quý tộc cung đình Hàn Quốc – thịt ba chỉ không da, một quả bí và bột mì.
Kim giao ngốc ngốc nhìn nguyên liệu nấu ăn.
Kỳ Lân nói:
"Mấy thứ này không phải trên đảo nuôi ra."
Kim giao hiểu, gật đầu.
Ở hạ giới, Thông Thiên Giáo Chủ có một cái nông trường thần tiên. Quá trình cụ thể như sau: Mấy hôm rảnh rỗi ở không Giáo Chủ xuống thế gian chơi, lập nên mấy môn phái, thu nhận tín đồ, để bọn họ người thì nuôi gà, người thì làm ruộng, sau đó đem dầu muối tương dấm, gà vịt thịt cá cống lên.
Người trên đảo Kim Ngao chỉ cần chờ chút là có cái để dùng.
Trên đảo đều là linh vật thành tiên hóa yêu, tuy Giáo Chủ làm việc vô chừng vô đỗi, nhưng đâu thể nào ăn luôn đệ tử nhà mình.
Từ khi hai chồng chồng son đẻ trứng, ngày nào Kỳ Lân cũng dẫn Lã Bố đến cung Bích Du ăn. Nhưng ăn chưa được bao nhiêu, Lã Bố đã nhớ thương quả trứng trong nhà, không yên lòng, Kỳ Lân đành về đốt bếp trong hang núi.
Theo lời giải thích của Thông Thiên Giáo Chủ thì ấp trứng phải mất một trăm năm, có nghĩa là
"Tổng thời gian ấp phải đủ một trăm năm." thì trứng mới nở, muốn ấp lúc nào thì ấp lúc đó.
Giáo Chủ vốn định phát động phong trào ấp trứng tập thể, nhưng Lã Bố không chịu, sợ nhất là Văn Trọng đập vỡ trứng, lòng đỏ văng đầy đất. Sợ thứ nhì là lúc ấp, lỡ Kim Kỳ Lân mở mắt thấy ngay người nào đó khác, lại khi không mất thằng con trai.
Vì thế, ấp ít ấp nhiều gì, mỗi ngày đều ấp, tích tiểu thành đại, Lã Bố cứ nhắc mãi không thôi, riết rồi Kỳ Lân muốn không biết chữ ấp trứng viết thế nào, nên cứ mặc kệ hắn. Thế là, chàng dâu mới ngày ngày ấp trứng trong hang.
Kỳ Lân làm món ngon thịt heo kho đậu hủ, lại lấy cá tẩm bột chiên xù, thêm món canh bí, nói: A…
Được Kỳ Lân đút cơm cho, kim giao nhóp nhép ăn.
Kỳ Lân bảo:
"Ăn với nhau đi, trứng thì cứ để đó."
Ô— Kim giao lắc đầu.
Kỳ Lân: …
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!