(Giải thích tựa chương: Phượng hà phi(1), đêm động phòng hoa chúc…)
Kỳ Lân đoán rất đúng, Đổng Trác vừa chết, quân Lương Châu ngoài thành tan tác như chim. Đầu lĩnh giặc đã giải quyết, phần còn lại chính là vấn đề trùng kiến.
Dời đô về Lạc Dương hay tiếp tục định đô ở Trường An; Tam Công giúp thiên tử chưởng quản triều chính hay Lã Bố nắm quyền hành? Đối với quân Lương Châu thừa thắng xông lên, cùng nhau đánh chó rơi xuống nước hay mặc kệ bọn chúng tự sinh tự diệt?
Đổng Trác chết đi, vấn đề bách quan Hán triều nhất tề lo lắng chính là cán cân quyền lực.
Nhưng Lã Bố chẳng quan tâm, vứt lại tình hình rối rắm, dẹp đường hồi phủ.
"Phải phái tín sử, gấp rút lên đường đến quân doanh Quan Đông báo tin…"
"Bộ hạ cũ của Đổng Trác không thể truy, càng không thể cho Vương Doãn can thiệp triều chính, tốt nhất là xin Hiến đế ban thêm một thánh chỉ nữa, đặc xá quân Lương Châu…"
"Trong thành còn gần bốn ngàn quân Lương Châu, chủ công xem…"
"Hoàng thượng phong Hầu cho ngươi…"
Lã Bố ra cung, Điêu Thiền đang cưỡi Xích Thố bất an chờ đợi, Kỳ Lân đuổi theo Lã Bố, nói: Dừng lại!
Lã Bố không kiên nhẫn nói:
"Ngươi với Trần Cung quyết định là được, chút việc nhỏ đó mà cũng muốn hỏi Hầu gia sao?"
Kỳ Lân dở khóc dở cười nói: Đây là việc nhỏ à?
Tướng quân— Điêu Thiền do dự một hơi, nhịn không được gọi.
Kỳ Lân nhíu mày.
Lã Bố nhìn thoáng qua Điêu Thiền cách đó không xa, hạ giọng hỏi Kỳ Lân:
"Ta lại hỏi ngươi, việc thành hôn của Hầu gia chuẩn bị đến đâu rồi."
Kỳ Lân coi như đã hiểu.
Kỳ Lân thản nhiên nói:
"Bảy ngày sau có thể đón dâu."
Lã Bố nói:
"Vậy thì tốt, những chuyện khác ngươi toàn quyền xử lý."
Cao Thuận thở hào hển chạy đến: Chủ công!
Trong ánh mắt vừa khâm phục vừa sợ hãi của chúng tướng sĩ ngoài Ngọ môn, Lã Bố sải bước đi về phía Điêu Thiền, cũng không buồn quay đầu lại, xua tay ra lệnh:
"Chuyện gì không quyết định được, cứ hỏi Kỳ Lân."
Cao Thuận và Trương Liêu bận rộn xong, tập trung lại tại Ngọ môn, Trần Cung phái người đưa Hiến đế quay về tẩm điện, rồi cũng nhanh chóng đến xin ý kiến, bốn người đứng lại cùng một chỗ, lại nhìn bóng lưng Lã Bố.
Trần Cung nhíu mày hỏi:
"Nhiều việc phức tạp, chủ công vội vàng đi đâu vậy?"
Kỳ Lân cảm thấy chắn chắn có chuyện sắp xảy ra, hắn cười cấu xa làm động tác im lặng:
"Chủ công vội vàng đi nói chuyện yêu đương… Suỵt."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!