Ngày 14 tháng 2, trời trong xanh.
Những người thực sự yêu thương em sẽ không bắt nạt em vì bất cứ lý do gì.
… [Nhật ký quan sát thanh mai]
Anh ta là anh trai, tất nhiên sẽ hiểu ánh mắt của anh trai với em gái là như thế nào, vì vậy tâm tư của Hứa Gia Thời không hề khó đoán.
Người lớn trong nhà đều nói rằng Hứa Gia Thời đối xử với Đào Ấu Tâm còn hơn cả anh ruột, bây giờ nhìn thì quả nhiên là như thế thật. Chẳng qua anh ta chỉ sai bảo Đào Ấu Tâm một chút việc vặt mà Hứa Gia Thời đã không thể chịu đựng được, đúng là nâng trong tay sợ rơi, ngậm trong miệng sợ tan rồi, không khác gì cậu mợ cả.
Đáng tiếc là anh ta không phải một thành viên trong đó.
"Chẳng qua tôi chỉ bảo con bé làm một số việc lặt vặt mà thôi, thế cũng gọi là sai sử à?" Trịnh Gia Khang liên tục xoay khối rubik trong tay, kiêu ngạo nhướng mày: "Cậu không coi con bé là em gái thì tất nhiên không biết anh trai là gì rồi."
"Tôi không có em gái, nhưng ít nhất thì tôi cũng không để một cô bé làm này làm kia, dù cho đó chỉ là việc nhỏ." Hứa Gia Thời thẳng thắn đáp trả.
"Ồ." Trịnh Gia Khang cười khẩy, chẳng hề quan tâm: "Nếu cậu không thích nhìn cách tôi cư xử như vậy thì đi tố cáo đi. Cứ nói với mọi người là tôi bắt Đào Ấu Tâm bưng trà rót nước, xem là bọn họ có tới dạy dỗ tôi và đuổi đứa anh trai vô lương tâm này ra ngoài không đi."
Đôi mắt sắc bén của Hứa Gia Thời lóe lên.
Trịnh Gia Khang là họ hàng thân thiết của nhà họ Đào, dù anh ta có bắt Đào Ấu Tâm rót nước trước mặt người lớn thì mọi người trong nhà cũng chẳng cảm thấy có vấn đề gì.
Nhưng anh lại không thể chịu được những điều đó.
Những hành vi tưởng chừng như nhỏ nhặt của Trịnh Gia Khang không phải là vô ý mà giống như anh ta đang tự ti về giá trị bản thân và chỉ khi bắt người khác làm việc thì anh ta mới có được cảm giác hài lòng giả tạo.
Anh không hiểu rõ con người của Trịnh Gia Khang đến mức có thể đánh giá bản chất con người chỉ qua vài phút ngắn ngủi này được, nhưng anh sẽ không bao giờ chấp nhận việc người khác đối xử với Đào Ấu Tâm như vậy, kể cả là anh trai cô.
Mấy ngày sau, ngày nào Hứa Gia Thời cũng tới nhà họ.
Trịnh Gia Khang vẫn thường xuyên sai bảo Đào Ấu Tâm làm này kia cho anh ta, dù vậy nhưng yêu cầu của anh ta không hề quá đáng, khiến người ta không thể bới móc được gì, quả thực là trắng trợn.
Sau nhiều lần liên tiếp, Hứa Gia Thời càng tin rằng thái độ của Trịnh Gia Khang rõ ràng cố ý.
"Anh Khang Khang, quần áo của anh được giặt sạch rồi ạ." Khi máy giặt vang lên tiếng thông báo, Đào Ấu Tâm quay về phòng gọi một tiếng.
Nhưng Trịnh Gia Khang lại không hề nhúc nhích mà cứ lười biếng nằm yên trên sô pha và ra lệnh không chút khách sáo: "Giúp anh phơi đi."
Đào Ấu Tâm hơi bực mình.
Dạo này Trịnh Gia Khang gọi cô làm việc càng ngày càng nhiều, tuy nhiên trên thực tế đều không đáng kể. Nghĩ lại vấn đề lúc này của anh ta nên Đào Ấu Tâm vẫn lựa chọn bao dung.
Cô thả chiếc điều khiển trong tay xuống rồi đứng dậy tới phòng giặt đồ.
Trong lúc cô đang cúi người mở lồng giặt thì Hứa Gia Thời bỗng giữ chặt bả vai cô lại: "Anh ta bảo em làm gì em cũng làm à, từ khi nào em biết chăm sóc người khác thế?"
Đào Ấu Tâm ngạc nhiên trước sự xuất hiện đột ngột của anh, cô sửng sốt một lúc mới trả lời: "Chỉ phơi chút quần áo thôi mà."
"Bây giờ là phơi quần áo, thế còn hôm qua với hôm trước thì sao, thậm chí mấy hôm mà anh không qua thì anh ta còn bắt em làm gì nữa?" Hứa Gia Thời nhìn chăm chú vào đôi mắt cô: "Em càng nghe lời thì anh ta lại càng thấy em dễ bắt nạt."
Đào Ấu Tâm không phản bác.
Mặc dù đôi lúc thần kinh thô nhưng không có nghĩa là cô không cảm nhận được. Thái độ của Trịnh Gia Khang càng lúc càng rõ ràng, nhưng cô nhớ ông bà nội từng nói là anh trai bị bệnh, phải thông cảm cho anh.
Cô chậm chạp cúi đầu rồi thở dài: "Thật ra trước đây anh ấy không thế đâu."
Hàng năm vào dịp lễ tết, gia đình cô và ông bà nội đều quây quần bên nhau, khi còn nhỏ cô cùng Trịnh Gia Khang trèo cây, leo được nửa đường không xuống được, Trịnh Gia Khang đã đứng dưới gốc cây để đỡ chân cô bằng đôi vai non nớt của mình.
Hồi đó cô không thon thả như bây giờ, khi cô giẫm lên bả vai Trịnh Gia Khang thì cơ thể cậu nhóc hơi run lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!