Chương 50: (Vô Đề)

Theo như Dorian được biết, toàn bộ viện nghiên cứu hải dương học có tổng cộng hai mươi tư lối ra vào có thể thông hành. Nhưng thực chất có rất ít lối đi dẫn tới đất liền, tất cả chỉ có ba chỗ bao gồm cả tháp canh nơi nhân viên thường xuyên sử dụng. Hai mươi mốt lối đi còn lại đều ở dưới nước. Một phần là cảng xuất nhập dành cho tàu làm việc của nhân viên hoạt động dưới biển, một phần là cửa thoát hiểm dành riêng cho trường hợp khẩn cấp.

Và chắc chắn việc thông hành qua hai mươi tư lối ra vào này nhất định phải cần có khẩu lệnh của cấp trên cùng với công tác bảo hộ của nhân viên an ninh hậu cần. Cho dù Dorian may mắn đưa Silver đến được lối ra vào, thì anh còn phải biết thao tác những trình tự máy móc phức tạp kia mới có thể giúp hắn thoát ra ngoài, mà hơn nữa thời gian lại có hạn...

Sẽ không thành công được đâu.

Có nên thuyết phục một người đồng nghiệp nào đó hành động cùng mình không nhỉ?

Khuôn mặt của David chợt lóe lên trong tâm trí của Dorian, nhưng ngay lập tức đã bị anh gạt phăng đi. Bởi vì rằng mẹ David rất cần tiền chữa bệnh và anh không thể ích kỷ phá hủy tương lai của David được.

Đây là một cuộc phiêu lưu mạo hiểm của riêng Dorian, anh không nên kéo bất kỳ người vô tội nào xuống vực thẳm.

Những ngày gần đây, Dorian luôn nằm mơ về cách giải cứu Silver ra khỏi viện nghiên cứu, nhưng mỗi một phương pháp đều phi thực tế hơn phương pháp trước.

Càng tệ hơn là, trong khoảng thời gian này, Dorian còn phải cố gắng duy trì vẻ bề ngoài điềm tĩnh, để người bạn tốt duy nhất của anh không phải lo lắng quá mức.

Về phần David, anh ta chẳng hề hay biết rằng mình suýt chút nữa đã trở thành đồng lõa của "Kế hoạch giúp người cá chạy trốn". Mấy ngày qua, anh ta đều cố gắng hết sức để khiến Dorian vui vẻ, ngày nào cũng chuẩn bị rất nhiều chuyện cười và vô cùng tâm huyết kể từng câu chuyện một, mặc dù Dorian dường như chẳng hề lắng nghe.

Và bữa sáng hôm nay cũng thế.

"Ha ha, ha, chuyện này rất thú vị." Dorian nói như vậy, nhưng khóe miệng lại không có bất kỳ dấu hiệu nhếch lên nào.

David thở dài một hơi thật sâu: "Cuối cùng đến bây giờ tôi đã có thể hiểu được tâm trạng của những người theo đuổi cậu đang cố gắng muốn lấy lòng cậu."

Dorian nhướng mi, lạnh lùng liếc nhìn anh ta: "Đừng nói mấy lời ngớ ngẩn như thế. Nếu cậu là người theo đuổi tôi, thì từ lúc cậu mở miệng nói với tôi câu ngu ngốc đầu tiên, tôi sẽ bảo cậu cút đi luôn."

David làm ra biểu cảm đau khổ: "Anh bạn, chẳng lẽ cậu là cá tính luyến ái thật đấy hả?"

Khi David nói điều này thì trùng hợp có một "fan cuồng" của Dorian tình cờ đi ngang qua hai người. "Fan cuồng" này nhiệt tình chào hỏi Dorian, nói với anh: "Chào buổi sáng tình yêu! Hôm nay anh thật đẹp trai!"

David cố ý hét lớn với đối phương: "Dập tắt hy vọng đi, Dorian chỉ thích cá nhiệt đới thôi!"

"Fan cuồng" cũng hét lên với hai người: "Em có bộ váy đuôi tiên cá gợi cảm lắm! Hãy cân nhắc đến em nhé!"

David bật cười ha ha, còn Dorian thì hờ hững đi ra khỏi phòng ăn với vẻ lạnh lùng như thường ngày. Thời gian ăn sáng đã kết thúc, anh chuẩn bị tham gia cuộc thảo luận của tổ nghiên cứu người cá.

Hai phút trôi qua, David vẫn đang che miệng cười khúc khích bên cạnh. Dorian hoàn toàn không hiểu cuộc đối thoại vừa rồi có gì buồn cười. Anh trừng mắt lườm nguýt David, ý bảo anh ta ngậm miệng lại.

David căn bản không sợ anh chút nào, nhưng thay vào đó, anh ta lại nhiều chuyện tiến tới hỏi: "Này, hai người biết nhau từ khi nào thế? Tại sao tôi không nhớ là trong số những người theo đuổi của cậu lại có nhân vật như vậy?"

Bởi vì David là người bạn tốt duy nhất của Dorian, cho nên nhiều người đã cố gắng tạo mối quan hệ với Dorian thông qua David, vì vậy David biết rõ tất tần tật những người theo đuổi Dorian.  hẳng hạn như cậu trợ lý Robert mắt xanh nghiên cứu cá voi ở khu A, cô bé y tá Emily ở phòng y tế, quản lý an toàn Sarah Meakin ở bể bơi... Mà người đàn ông da nâu trang điểm xinh đẹp vừa nãy thì David mới gặp lần đầu tiên.

Dorian cực kỳ không muốn nhắc tới Jerome và trải nghiệm về cuộc gặp gỡ với cậu ta.

Tháng trước, vì cái chết của Lival, bể bơi đã bị đóng cửa để bảo trì trong một thời gian dài. Dorian không tài nào nhẫn nhịn được, đến nửa đêm lại lẻn vào phòng quan sát bằng thủy tinh trong khu F để bơi lội, và nhân viên trực đêm hôm ấy là Jerome.

Lúc ấy Jerome đang ngủ gật trong phòng giám sát thì trong thoáng chốc cậu ta bất ngờ nhìn thấy một bóng đen đang bơi lội trong phòng quan sát. Tưởng rằng có người cá xông vào, cậu ta sợ đến mức lập tức kéo chuông báo động, gọi đội an ninh tới, suýt chút nữa còn kinh động đến cả Magmendy.

Dorian đành phải giữ nguyên bộ dạng nhếch nhác với nửa thân trên tr*n tr** ướt đẫm để giải thích ngay với mọi người tại sao mình lại xuất hiện ở phòng quan sát thủy tinh.

Ai có thể ngờ được rằng, từ ngày đó Jerome đã si mê Dorian, và cậu ta đã dùng lý do xin lỗi để làm phiền Dorian một khoảng thời gian.

Chờ đã!

Khu F.

Phòng quan sát thủy tinh.

Người cá.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!