Editor: Kẹo Mặn Chát
Trước khi bàn giao với Consby, Dorian không có công việc nào khác. Magmendy không phân công nhiệm vụ, anh đương nhiên cũng sẽ không chủ động đi tìm việc để làm, anh đã đánh mất lòng hiếu kỳ đối với tất cả mọi thứ.
Trong khoảng thời gian gần một tuần qua, cả Dorian và Owen đều không làm gì cả. Dorian chỉ xem lại các video cũ được lưu trữ trong tập tin "Nhật ký quan sát của người cá", giống như đang xem một bộ phim khoa học viễn tưởng do chính anh đóng vai chính. Còn nhân vật của Owen thì giống một nhân viên an ninh đảm bảo rằng tên người cá kia sẽ không gây ra bất kỳ sự cố nào nữa.
Thực ra Dorian rất thích tính cách của Owen. Tạm gác cuộc sống riêng tư sang một bên, thì Owen thực sự mang trên mình phẩm chất mà một trợ lý nên có —— Tuân theo chỉ đạo của cấp trên, hoàn thành công việc đúng hạn, không bao giờ chỉ tay và nói này nói nọ.
Nhưng Dorian cũng biết rất rõ một điều, thực tế thì anh chưa bao giờ thực sự hiểu cậu ta.
Trong phòng nghiên cứu, Owen là một chàng trai kỹ thuật vụng về với mái tóc tổ chim và cặp kính gọng đen. Trong tiệc rượu bí mật, Owen là một LBGT với chiếc áo trễ ngực gợi cảm và những lời lẽ đanh đá. Khi đối mặt với Rose, Owen là một người bạn trai dịu dàng, lịch sự lại còn chu đáo. Khi đối mặt với Lival, Owen là một kẻ xấu tính nói lời cay nghiệt ở khắp mọi nơi.
Tất nhiên, bạn có thể giải thích tất cả những điều này với các lý do kiểu như cậu ta là "người nhiều mặt" chẳng hạn. Nhưng khi Dorian phát hiện ra rằng Owen khá thờ ơ với cái chết của Lival thì từ sâu trong nội tâm, anh lại cảm thấy vô cùng hoang mang và rối trí.
Lúc đầu, Dorian cũng hài lòng vì Owen khác với David hay cằn nhằn và căng thẳng quá mức, cậu ta sẽ không quan tâm đến tình trạng thể chất của Dorian, cũng không đưa ra bất kỳ ý kiến nào về cái chết của Lival. Sau khi Dorian ra lệnh, cậu ta lập tức ngồi yên ở phía sau bục giám sát, lặng lẽ chơi arcade game trên máy chơi game cầm tay kiểu cũ, đúng giờ đến tan giờ về.
Như thể Lival chưa bao giờ xuất hiện trong phòng nghiên cứu này vậy.
Như thể họ không hề quen biết gì nhau.
Tuy nhiên chẳng lâu sau, Dorian đã bắt đầu tự suy ngẫm lại —— Người đau buồn thực sự sẽ không bao giờ khóc toáng lên trước mặt người khác. Dorian không nên phỏng đoán ác ý về người khác.
Có lẽ gần đây anh thật sự quá nhàn rỗi nên mới có thể nảy ra những suy nghĩ vớ vẩn như vậy trong đầu.
Vì thế, dù không ưa tính nói nhiều của David nhưng Dorian vẫn đồng ý với mọi yêu cầu rủ đi ăn tối cùng nhau của anh ta. Dorian tuyệt đối sẽ không bao giờ thừa nhận rằng mình đã trở nên yếu đuối. Tất cả chỉ là vì anh cảm thấy thật tuyệt khi có ai đó ở bên cạnh mà thôi.
Trong nhà ăn, David lại lần nữa mời Dorian cùng mình thưởng thức mùa mới nhất của bộ phim «Nô lệ và ngựa». Anh ta hào hứng đảm bảo với Dorian rằng lần này anh sẽ thích, bởi vì mùa này có thêm nhân vật người cá, và còn nhấn mạnh đó là một chàng hoàng tử người cá đẹp trai với chiếc đuôi đầy màu sắc sặc sỡ.
"Không có hứng thú." Dorian lạnh lùng từ chối anh ta, vừa nuốt kem dinh dưỡng một cách máy móc vừa xem tin tức trên thiết bị đầu cuối.
David thở dài: "Được rồi, vậy chúng ta hãy nói về những tin tức chết tiệt đi. Thế gần đây có xảy ra chuyện lớn gì không?"
"Quả thật có một chuyện 'lớn'," Dorian nhíu mày, "Lễ hội thường niên của giáo phái Thần biển đã bắt đầu rồi."
"Điều đó thực sự khung khiếp." Trên mặt David lộ vẻ đồng cảm không hề ngụy trang, tâm trạng của anh ta rõ ràng đã trầm xuống. Khi Dorian nhìn về phía anh ta, anh ta giải thích, "Chị họ của tôi đã chết trong buổi lễ đó."
"Tôi xin lỗi."
"Không sao, là chuyện từ mấy năm trước rồi."
So với từ "lễ hội" mang đầy ý nghĩa thiêng liêng của tôn giáo, Dorian thích gọi thẳng những hoạt động đó là "bữa tiệc tự sát của những kẻ điên".
Lễ hội hàng năm của giáo phái Thần biển sẽ được tổ chức long trọng trước lễ Giáng sinh nửa tháng, nó giống như một sự kiện khiêu khích đối với Chúa và các tín đồ Cơ đốc giáo. Các tín đồ của giáo phái Thần biển sẽ đi đến bờ biển quỳ lạy mỗi ngày, và dưới sự hướng dẫn của các "linh mục", mọi người sẽ đọc kinh của giáo hội rồi khua tay khua chân nhảy múa những vũ điệu kỳ quái —— Nghe nói những vũ điệu này được cho là bắt chước theo tư thế bơi của cá để làm hài lòng Thần biển.
Nhưng trong mắt Dorian, bọn họ giống những con giun với đôi chân dài quằn quại trong không khí hơn. Anh không hề nghĩ xấu về bọn họ đâu. Nhưng sau khi chứng kiến hành động kỳ quái của các tín đồ, việc Thần biển nổi giận và trừng phạt nhân loại cũng là là điều hợp lý.
Nói tóm lại, sau một loạt các hoạt động mà người bình thường không thể hiểu được thì phần quan trọng nhất của lễ hội đã đến —— hiến tế.
Thay vì hiến tế bằng trâu bò hay rượu ngon, giáo phái Thần biển sẽ hiến tế bằng sinh mệnh của mình.
Nói trắng ra là các tín đồ sẽ nhảy ào ào xuống biển tự sát khi kết thúc buổi lễ.
Theo giáo lý của họ, nếu bạn chết trên biển trong lễ hội đó có nghĩa là linh hồn dơ bẩn của bạn đã được biển cả chấp nhận. Bạn sẽ nhận được sự che chở của Thần biển, và đến kiếp sau bạn sẽ được chuyển sinh thành một con cá trong biển mà không cần phải chịu đựng nỗi đau của con người nữa. Và nếu bạn "chẳng may" sống sót, có nghĩa là bạn chưa đủ thành kính, cuộc sống của bạn vẫn còn nhân quả ở đời.
Bạn cần phải trở về cuộc sống thực sau khi cảm ơn Thần biển, giữ gìn sự thiện lương và hòa bình, chuộc lỗi cho những suy nghĩ và hành động xấu xa trong quá khứ. Đến khi thoát ra khỏi vũng bùn nhơ của mọi h*m m**n d*c v*ng thì hãy trở lại với biển một lần nữa.
Đây cũng là lý do tại sao các tín đồ của giáo phái Thần biển rất ghét Cục quản lý Liên minh, bởi vì bên Cục sẽ luôn đi đến bờ biển để cứu người trong khoảng thời gian lễ hội của giáo phái Thần biển diễn ra. Đương nhiên, dùng cách nói của giáo phái Thần biển thì hành động này chính là —— "Cản trở linh hồn của chúng ta trở về biển cả".
Trong thời kỳ tận thế đầy bấp bênh khó khăn, Dorian không muốn đánh giá một phái tôn giáo là tốt hay xấu. Anh chỉ nghĩ rằng, nếu sớm muộn gì tất cả mọi người cũng sẽ trở về với biển, vậy thì không cần phải cố chấp níu kéo thời gian làm gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!