Chương 76: PN1: Có bạn trai

Đèn giao thông phía trước chuyển sang màu xanh có thể đi, sau lưng có tiếng còi xe thúc giục liên tục và ồn ào.

Phó Tu bị chất vấn vẫn giữ vững chế độ làm lạnh, bình tĩnh cất điện thoại, ném vào trong bảng đồng hồ.

Thịnh Thiên Dạ đã quen với việc đi ra ngoài bị chụp hình trong nhiều dịp khác nhau, cũng không có cảm xúc gì khác, thậm chí không thèm bảo anh ta xóa hình đi.

Cô vừa mới tỉnh ngủ, hơi chậm chạp một lúc.

Sau khi đầu óc tỉnh táo lại, có rất nhiều câu hỏi luẩn quẩn hiện ra, Thịnh Thiên Dạ hỏi một câu quan trọng nhất.

"Tại sao anh ở trước cổng khu vui chơi?"

Phó Tu nhướng mày, "Nếu tôi nói là đi ngang qua…"

Thịnh Thiên Dạ lặng lẽ dò hỏi bằng ánh mắt phức tạp —— Dùng cái lý do sứt sẹo này, coi tôi là con ngu trong mắt anh hả?

Người đàn ông chỉ vào túi ăn vặt ở ghế sau, "Không có lý do gì, mua đồ xong vừa khéo nhìn thấy cô."

Bây giờ hai người cũng chưa thân thiết đến mức có thể chia sẻ lúc yếu ớt khi cô khóc. Để bảo vệ lòng tự trọng ở phương diện nào đó của cô, anh quyết định giả ngu về sự việc tối nay.

Thịnh Thiên Dạ vừa nghe anh ta nói, rõ ràng không tin, "Hơn 12 giờ khuya, một mình anh lái xe, trốn dưới tán cây không di chuyển là "vừa khéo" nhìn thấy tôi hả?"

"Tôi không trốn dưới tán cây, lúc đó đang gọi điện thoại."-

---Đọc FULL tại ---

Đúng là anh đang gọi điện thoại. Sau khi mua đồ ăn xong thì điện thoại reo lên, anh phải tạm thời xử lý một số công việc.

Thịnh Thiên Dạ khoanh tay và im lặng một lúc, giống như đang suy nghĩ miên man gì đó, sau đó mới hỏi: "Tới để hỏi tôi về chuyện từ chối hoạt động đúng không?"

Cô còn nói: "Hôm nay tôi có việc, hoạt động đó vốn dĩ diễn ra vào ngày mốt, giờ tới sớm thì tôi cũng không thể nào đi được. Có thiệt hại gì thì tôi sẽ đền bù khoản tiền tương ứng cho công ty."

Phó Tu thấy cô đã chuyển chủ đề sang khía cạnh khác, bình tĩnh dùng lý do này.

"Cô không cần chịu trách nhiệm vắng mặt vì diễn ra sớm." Người đàn ông nói: "Công ty sẽ không để cô bồi thường."

Mặc dù anh hoàn toàn không biết rốt cuộc hôm nay cô từ chối cái gì, có ảnh hưởng tới công ty không.

Nhưng công ty nhất định sẽ chịu trách nhiệm, sẽ không bồi thường gì cả, cô cũng không cần đền bù.

Cô cũng ngầm thừa nhận ông chủ đến tìm mình là vì muốn tìm hiểu về chuyện hoạt động, sau khi nói xong đã gạt qua chủ đề này.

"Vậy lúc nãy anh chụp hình tôi là muốn làm gì?"

Câu hỏi của cô đánh thẳng vào chỗ hiểm trên người. Phó Tu chỉ cảm thấy đàm phán kinh doanh cũng không khó trả lời như cô hỏi.

May mà anh đã nhận ra nội dung quan trọng khi hòa giải với cô, đó chính là —— phải có đủ sức mạnh.

Thế là người đàn ông trả lời rất vô lý nhưng lại đầy hùng hồn: "Muốn chụp là chụp."

Thịnh Thiên Dạ:?

Thản nhiên tiếp nhận các kiểu chụp hình là cách tự rèn luyện cơ bản nhất của nữ nghệ sĩ, cho dù là chụp lén.

Nếu ông chủ muốn chụp cô, vậy cô cũng không còn sự lựa chọn khác ngoài ngoan ngoãn bị chụp, cũng không thể lấy điện thoại làm cục gạch, đập vào đầu ông chủ —— Mặc dù hiện giờ cô rất muốn làm vậy.

Lúc xuống xe, cô vẫn không yên tâm, đóng chặt cửa xe, đi vài bước lại quay lại, gõ cửa xe hai lần.

Phó Tu bên trong hạ cửa kính xe xuống.-

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!