Người đàn ông lại rất bình tĩnh, giống như lúc nãy chỉ đang nói về súp muốn ăn.
Anh lật trang thực đơn, "Không hiểu tiếng người thì thôi."
"Thích Kỷ Ninh cái gì? Sao cậu lại thích Kỷ Ninh? Quay một show truyền hình chưa kiếm được chục triệu mà sao cậu đã nhập vai rồi hả Kỷ Thời Diễn?!"
Quản lý Giang vốn dĩ chưa chuẩn bị sẵn sàng cho một bữa cơm ngon, nghe thấy tin này càng không thể bình tĩnh nổi, giống như chứng kiến vị thần tiên trong điện thờ không nhiễm khói bụi trần gian vài chục năm qua, đột nhiên xuống trần gian độ kiếp, còn định cưới vợ nữa.-
---Đọc FULL tại ---
Giang Thắng quên mất vớt bào ngư ra, cúi người xuống nhìn nét mặt của Kỷ Thời Diễn.
"Cậu đang nghiêm túc hả?"
Người đàn ông nhíu mày với vẻ không kiên nhẫn, nhìn cậu ta bằng ánh mắt thiểu năng, "Ai lấy chuyện này ra làm trò đùa?"
Dựa vào nhiều năm hiểu biết, Kỷ Thời Diễn vừa ngẩng đầu lên là Giang Thắng đã biết cậu ta đúng là không bịa bặt.
Vốn tưởng rằng Kỷ Thời Diễn toàn tâm toàn ý ghi hình một show truyền hình, vì vậy mới quan tâm nhiều tới cô ấy từ trong show ra ngoài đời, không ngờ đúng là đâm đầu vào cây.
"Được rồi, cũng hiếm thấy cậu rung động một lần." Giang Thắng xoa cổ, "Cậu để tôi tiêu hóa một lúc."
Vớt bào ngư trong súp ra, Giang Thắng nghĩ ngợi một lúc. Nghiền ngẫm cả buổi, anh ta hỏi bạn thân chí cốt một câu nhảm nhí: "Thích cô ấy lúc nào?"
"Không biết."
"Vậy thích cô ấy ở chỗ nào?" Giang Thắng tiếp tục buôn chuyện.
Kỷ Thời Diễn không hề do dự, "Chỗ nào."
Giang Thắng rất không hài lòng với thái độ của cậu ta, gõ xuống bàn, "Tôi hỏi cậu thích ở chỗ nào, cậu hỏi ngược lại tôi làm gì?!"
"Tôi nói chỗ nào cũng thích ——" Người đàn ông ngước mắt lên, "Có vấn đề gì không?"
"Không, không có gì, không có gì." Giang Thắng gãi má, "Đâu dám có gì với cậu."
"Hèn gì tôi tự hỏi sao hôm nay lại hát bài đó. Nhìn thấy tên bài hát, tôi đã bị cậu làm cho rối loạn rồi đây. Còn cái gì mà 《Anh cần em》, cậu cần cái gì? Đúng là sến súa."
Giang Thắng lại suy nghĩ một hồi, "Thích cô ấy thì sao, muốn tỏ tình à? Bài hát và sợi dây chuyền trong hôm nay… là báo trước à?"
Bị đâm trúng nỗi lòng, yết hầu của người đàn ông chuyển động, ngầm thừa nhận.
"Thảo nào hỏi tôi chuyện đặt làm kia, còn làm thiết kế hệ thống chứng thực gì nữa chứ." Giang Thắng xâu chuỗi lại mọi việc, "Được lắm Kỷ Thời Diễn, lại không cho tôi biết gì."
Giang Thắng kéo tay áo lên, "Nếu là tán gái thì sao có thể thiếu sự hướng dẫn của chuyên gia tình yêu Giang Thắng chứ? Tôi làm quân sư cho cậu."
"Cậu có nhiều kinh nghiệm lắm sao?" Kỷ Thời Diễn nhíu mày.-
---Đọc FULL tại ---
"Không nói đến chuyện khác, tôi đã từng yêu đương nhiều hơn cậu ăn…" Suy nghĩ một lúc, Giang Thắng vẫn không thể tìm được cách miêu tả thích hợp nên cứ thế lướt qua, "Dù sao tôi có kinh nghiệm hơn cậu là được."
"…??"
Miệng mồm của cậu độc địa như vậy là do kiếp trước được con bò cạp khai sáng hả?
Quản lý Giang không vui ngẩng đầu lên, "Bớt lấy idol giới giải trí mấy người gắn lên quy luật đang yêu để đối đãi với tôi. Tôi vẫn có thể yêu đương trong khi bận rộn với công việc, đơn giản là sức quyến rũ tỏa sáng của tôi đã thu hút vô số cô gái nhào tới ôm ấp."
Kỷ Thời Diễn nhếch môi, vốn định kiềm nén nhưng không được nên bật cười.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!