Ngoại trừ câu nói nhảm đầu tiên, trong WeChat cá nhân của cô có quá nhiều lời tâng bốc và phát biểu nguy hiểm, nhất định không thể để Kỷ Thời Diễn thấy. Nhưng cho anh tài khoản công việc của nghệ sĩ thì lại quá trang trọng.
Cô rơi vào mớ suy nghĩ hỗn độn, đành phải lảng sang chuyện khác để kéo dài thời gian cho mình. Kỷ Ninh "A" lên một tiếng, chạm vào lông mày của mình, "Lúc nãy vẽ lệch à?"
Kỷ Thời Diễn: "…"
Người đàn ông gần như nhíu mày lại trong vô thức.
Có ý gì đây? Kỷ Thời Diễn anh đi xin tài khoản WeChat mà lại bị phớt lờ công khai hả?
Người đàn ông trầm giọng, "Kỷ Ninh."
Kỷ Ninh không hề biết tên mình lại có thể gọi dễ nghe đến vậy. Cô sững sờ đáp lại: "Vâng?"
Anh nói rất thẳng thừng: "Đây là lần đầu tiên tôi đi tìm một cô gái xin tài khoản WeChat."
Sau khi nhanh chóng động não, Kỷ Ninh nhớ ra mình còn một tài khoản không xài thường xuyên, nội dung trong đó phù hợp với mọi lứa tuổi. Có điều cô vẫn phải kiểm tra lại rồi mới có thể cho anh.
Từ nhỏ cô đã học trường nội trú nữ. Mặc dù cấp Ba học tại một trường bình thường, nhưng lại rất ít tiếp xúc với các bạn nam. Mặc dù hai năm qua có vài lần hợp tác với người khác giới vì công việc, thế nhưng cô vẫn không thể sửa đổi tính cách đã nuôi dưỡng từ nhỏ. Đối mặt với bọn họ, cô sẽ thấy hơi lúng túng, thậm chí đôi tai đỏ lên theo quán tính vì không thường tiếp xúc nhiều.
Mặc dù cô nịnh hót, tâng bốc Kỷ Thời Diễn trong tài khoản phụ, nhưng thực tế là khi đứng trước mặt anh, cô lại trở nên nhút nhát.
Cô không có kỹ năng giao tiếp với người khác giới. Để tránh diễn đạt sai khiến hai người xa cách nhau, tốt hơn hết bây giờ vẫn không nên để lộ thân phận mình là fan.
Suy nghĩ một hồi, cô nói nhân viên trang điểm ngừng lại, con ngươi đen nhánh nhìn về phía Kỷ Thời Diễn, "Em định đưa cho anh, nhưng bỗng dưng quên mất tài khoản… Đợi em đi xem lại!"
Nhân viên trang điểm nhìn theo cô chạy về xe, khuôn mặt ngu ngơ, "Chẳng phải bật điện thoại lên xem là được sao, lẽ nào WeChat của cô ấy gắn luôn trên xe?"
"Có thể quá bối rối, phải làm một cuộc xây dựng tâm lý." Giang Thắng nhìn cảnh Kỷ Thời Diễn bị "nghiệp quật" thì thầm cảm thấy sảng khoái.
Kỷ Thời Diễn chọn một cái ghế ngồi xuống, không trả lời, nhưng thần thái vẫn luôn tỏa sáng.
Sau khi trở về xe, Kỷ Ninh tìm được ba nhật ký hoạt động có liên quan tới anh trong tài khoản phụ. Sau khi chuyển vòng tròn bạn bè* thành hiển thị trong ba ngày gần đây, cô phát hiện tài khoản WeChat này lại thêm bạn với nhân viên trang điểm, có lẽ nhầm lẫn rồi.
*Vòng tròn bạn bè: một tính năng của WeChat, có thể chia sẻ những câu chuyện của bạn thân bằng hình ảnh với một nhóm bạn riêng. Những bình luận và lượt thích trong bài đăng chỉ có thể được nhìn bởi "bạn chung".
Cô gửi tin nhắn xác nhận cho nhân viên trang điểm: "Có nhìn thấy gì trong vòng tròn bạn bè của tôi không?"
Nhân viên trang điểm nhanh chóng đáp lại: "Không thấy gì cả."
Cô gật đầu hài lòng, đợi lỗ tai hết đỏ ửng, ổn định lại tâm trạng, đang muốn đi ra ngoài thì điện thoại kêu ting tong, vang lên lời nhắc nhở —— Kỷ Thời Diễn yêu cầu thêm bạn với bạn.
Trong nháy mắt, cô không phân biệt rõ dưới đất là nền nhà hay là kẹo bông gòn, lâng lâng như muốn lún xuống theo.
Đang chuẩn bị đồng ý, Kỷ Ninh bỗng phản ứng kịp thời. Cô chụp lại màn hình khoảnh khắc kỷ niệm đáng giá này.
Cô thấy hơi ngất ngây, ngắm nhìn một lúc thì bên ngoài vang lên tiếng thúc giục của Nặc Nặc, "Ninh Ninh, mau ra đây đánh má hồng nào, chúng ta phải quay rồi!"
Không để tâm đến lời nhắc nhở thêm bạn, Kỷ Ninh nghĩ đến nhân viên nghiệp vụ đang chờ đợi thì vội vàng cất điện thoại vào, ngồi xuống trước gương để nhân viên nhanh chóng trang điểm phần còn lại.
Trước khi bắt đầu quay, Kỷ Ninh lấy một cái túi nhỏ từ trong túi xách ra, đưa cho Kỷ Thời Diễn đang ngồi bên cạnh xem gì đó.
Kỷ Thời Diễn nhíu mày, "Gì vậy?"
"Đó là… Buổi sáng làm hai phần, cho anh một phần."
Thật ra đó là bánh sandwich làm cho anh, bởi vì cô biết anh không thích ăn sáng.
"Bánh mì?" Lúc Kỷ Thời Diễn mở ra thì khựng lại, "Đúng lúc tôi vẫn chưa ăn gì."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!