Chương 35: Đó là nụ hôn đầu của người ta! Cầm thú!

Kỷ Ninh ngủ một mạch đến tối mới từ từ tỉnh dậy.

Ly rượu đó có nồng độ cồn cao, cô lại uống nhiều, sáng sớm xong việc trở về khách sạn đã rơi vào trạng thái hôn mê. Xế chiều mơ màng bị Tống Du đánh thức dậy ăn chút gì đó rồi lại ngủ tiếp.

Lúc cô tự tỉnh dậy đã là 10 giờ rưỡi.

Thiếu nữ dụi mắt, đỡ lấy đầu còn hơi choáng váng, từ từ ngồi dậy.

"Cuối cùng cậu đã tỉnh."

Tống Du ngồi trước máy tính và máy tính bảng, quay đầu lại nhìn cô, "Ngủ gần một ngày, nếu cậu không tỉnh, mình phải gọi xe cứu thương đấy."

Kỷ Ninh ấn vào vùng thái dương, giọng nói khàn đục vì ngủ lâu, "Đau đầu quá."

"Uống hết cả ly rượu mà không đau đầu sao được." Tống Du bắt đầu quở trách cô, "Mình nói này, ly rượu đó không mạnh hay sao mà cậu lại dũng cảm uống cạn nó vậy? Dạ dày của cậu không bị đốt cháy hả?"

"Sao cậu biết mình uống bao nhiêu?" Kỷ Ninh còn hơi mơ màng, "Nặc Nặc nói với cậu à?"

Tống Du bẻ vai cô, vẻ mặt phức tạp khó nói, "Bé cưng à, không chỉ có mình, toàn bộ cả nước, à không, cả thế giới đều biết tối nay cậu uống nhiều cỡ nào."

Kỷ Ninh còn đang choáng váng bỗng tỉnh táo hẳn. Đôi mắt của cô bỗng chốc sáng lên, "Chương trình được phát sóng rồi hả?"

"Đúng vậy." Tống Du làm ra vẻ muốn đưa điện thoại tới trước mặt cô, "Cậu có muốn nhớ lại hai người hôn nhau như thế nào không?"

Kỷ Ninh vội vàng nhắm mắt lại, "Đừng đừng đừng…"

Tống Du hừ một tiếng, "Miệng mình hôn mà không dám nhận hả? Cậu đúng là được lời. Cậu biết không, không chỉ Weibo bùng nổ, mạng bên ngoài cũng bùng nổ luôn."

Kỷ Ninh lại ngã lên giường như bỏ cuộc, vùi vào gối suy nghĩ lung tung. ——

Lúc cô chuẩn bị sẵn sàng lại không có chuyện gì xảy ra; vất vả lắm mới chuẩn bị sẵn sàng thì xích đu bị gãy.

Tối qua càng lâng lâng, lúc không chuẩn bị gì cả, thậm chí còn say khướt thì mọi thứ lại đột nhiên xảy ra.

Thật là…

Tống Du thì thầm bên tai cô như kẻ gian, "Còn nhớ không? Cảm giác được Kỷ Thời Diễn hôn ấy."

Nói đến chủ đề này, rõ ràng Tống Du rất phấn khích. Cô ấy chui vào trong chăn, vặn người hai lần, sau đó lăn qua lăn lại, bắt đầu quấy rối Kỷ Ninh, "Nhưng mà nói thật nhé, Kỷ Thời Diễn cũng thật là giỏi, chân mình đều mềm nhũn khi xem! Bây giờ nhớ lại, tim vẫn còn đập loạn xạ. Hu hu hu, đó chính là cảm giác đẩy thuyền sao? Mình nghĩ mình đã có được niềm vui sướng tột đỉnh rồi! Mình yêu rồi!

Xin hai người tiếp tục hôn nhau!"

Kỷ Ninh:????

Nói thật là dựa theo ký ức vụn vặt lần trước uống say, đáng lẽ cô không nên nhớ ra thứ gì.

Nhưng có lẽ cảnh tượng này rất quý giá, cho dù say rượu, cô vẫn cố gắng ra hiệu mình không được quên. Vì vậy dưới sự tự thôi miên liên tục, cô đã nhớ lại chút đỉnh.

—— Nếu không nhớ ra cảm giác nụ hôn đầu với idol thì cũng thật thua lỗ.

A.

Kỷ Ninh che gò má, trở mình, vùi mặt vào gối.

Hình như chiếc gối cũng có mùi hương hoa anh đào.

Lại nghĩ tới gì đó, cô ngồi dậy chỉ vào thiết bị điện tử trước mặt Tống Du, "Sao cậu lại để nhiều đồ trên giường thế này?"

Tống Du ăn không nói có, "Cậu đúng là không hiểu mà. Một cái để xem show truyền hình của hai người, một cái để xem bình luận trực tiếp, một cái khác để xem bình luận của cư dân mạng trên Weibo."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!