Chuyển tiếp bài viết xong, Kỷ Ninh ôm điện thoại đi ngủ, không hề biết mọi thứ đã bị Kỷ Thời Diễn thấy hết. Người đàn ông nhìn vào điện thoại, im lặng một lúc.
Trời đã khuya, tiếng côn trùng kêu rả rích, thế giới đã ngủ yên.
Năm giờ sáng hôm sau, cô bị đánh thức bởi tiếng chuông đồng hồ báo thức. Tống Du bên cạnh còn say giấc nồng.
Tướng ngủ của Tống Du rất khó đỡ, giơ tay dang chân ra như con bạch tuộc. Giường của Kỷ Ninh khá lớn, hai người có thể ngủ chung, nếu không cô cũng nghi ngờ mình sẽ bị Tống Du đạp xuống đất.
Kỷ Ninh vén chăn lên, phát hiện quần ngủ của mình bị mất tích, tìm kiếm trong chăn và gấp gọn lại, thay một cái quần dài.
Có lẽ do tối hôm qua quá nóng, cô vô thức cởi quần ngủ ra.
Khi cô đang gấp quần tạo ra tiếng ma sát, Tống Du bỗng dưng tỉnh dậy mà bình thường có sét đánh cũng không tỉnh.
Đôi mắt của Tống Du bỗng trở nên sắc bén hơn, "Cậu ngủ với mình mà sao lại cởi quần ra? Cậu muốn làm gì? Mình vẫn an toàn chứ?"
"…"
"Yên tâm đi, mình không có hứng thú với cá, nhất là bạch tuộc." Kỷ Ninh nói: "Mình cũng không có cởi ra trước mặt cậu. Có lẽ tối qua quá nóng nên vô thức…"
Tống Du cười khẩy, "Do nóng hay là do hormone của Kỷ Thời Diễn, mình nghĩ trong lòng cậu hiểu rõ."
"Bớt nói xàm."
Kỷ Ninh phủ quần áo ngủ lên mặt Tống Du, "Mình đi đây, tối sẽ về."
Tống Du cuộn chăn lại, lăn một vòng, "Mang bánh su kem về cho mình, ba cái."
"Ừ."
Năm giờ sáng chỉ có lác đác vài người đi làm. Trời vẫn còn se lạnh, Kỷ Ninh hít thở sâu vài hơi trước khi lên xe.
Lúc đến studio chụp ảnh mới dần dần náo nhiệt. Kỷ Ninh đến phòng trang điểm tạo kiểu tóc, tính toán đợi dựng bối cảnh.
Trọng tâm của mấy tuần tiếp theo là quay phim 《Nơi Này Có Ngôi Sao》.
Trác Cống vừa đến phòng trang điểm đã vỗ lưng của Kỷ Ninh, "Chào buổi sáng, đã lâu không gặp!"
"Chào buổi sáng." Kỷ Ninh nhướng mày, "Cũng không đến nỗi đã lâu."
"Rất lâu đó." Trác Cống thở dài, giả vờ bị tổn thương, "Em hoàn toàn không quan tâm tới tôi."
Hai người tạo kiểu tóc xong, một ngày quay phim nhanh chóng bắt đầu.
Đạo diễn phụ trách quay phim vai chính, phó đạo diễn chỉ dẫn một nhóm khác quay vai phụ.
Hôm nay vừa bắt đầu đã phải quay cảnh xung đột và xích mích khá dữ dội. Kỷ Ninh phải bật khóc nức nở, còn phải thêm chút khàn tiếng.
Lúc đầu đạo diễn sợ cô chưa có tâm trạng quay vào sáng sớm, không ngờ mới hai giây mà Kỷ Ninh đã rớt nước mắt, giọng điệu và lời thoại ở phần sau cũng rất chính xác, quay một lần là xong.
Kỷ Ninh đi đến trước màn hình xem thử cảnh quay lúc nãy, vuốt tóc dọc theo gò má, "Lại một lần nữa đi."
Đạo diễn khựng lại, "Lại lần nữa?"
"Ừm, lúc nãy khóc chậm. Lúc này trạng thái của Tống Thần Tinh phải là bật khóc ngay, hơn nữa nước mắt tuôn ào ạt, nói chung là nín khóc rất lâu."
Mọi người đều nói phim thần tượng chỉ cần quay đại là được. Phim tình cảm có diễn viên đẹp, hiệu ứng ánh sáng đầy đủ là đã thành công hơn phân nửa rồi. Nhưng đến cả đạo diễn cũng không ngờ nữ diễn viên trẻ tuổi trước mặt này lại có nhiều yêu cầu nghiêm khắc, biến thái về một số tình tiết nhỏ như vậy.
Một lần quay là mọi người đã hài lòng, cô kiên quyết quay lại bốn lần mới bỏ qua cho mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!