Kỷ Thời Diễn cũng nghi ngờ mình sắp chết.
Bị cô chọc cười đến chết.
Rõ ràng chỉ thỏa mãn một nguyện vọng nho nhỏ của cô, vậy mà cô lại vui sướng đến vậy. Những ngôn từ quái lạ mà cô nói ra lại bỗng trở nên đáng yêu hơn. Thậm chí anh có thể tưởng tượng được vào một lúc nào đó, cô sẽ đọc to nội dung lên như tiếng pháo bắn bùm bùm bùm liên hồi.
Sao lại có người luôn có thể nói ra đủ thứ lời tâng bốc như vậy?
Nói tóm lại… đây chắc chắn là tài khoản của cô. Mặc dù cô là fan của nhiều idol cùng một lúc khiến anh hơi khó chịu, nhưng niềm vui lúc này đã lấn át những thứ không hoàn mỹ đó.
Người đàn ông nhìn vào điện thoại hiểu ra những chuyện này, liếc nhìn sang Giang Thắng đang thu dọn đồ đạc, quăng mấy món đồ lớn vào trong túi xách, tiếng vang rất lớn.
"Cậu làm gì vậy?" Kỷ Thời Diễn nhíu mày.
"Cậu vui vẻ quá rồi, Giang Thắng tôi không xứng với cậu."
"…"
"Giang Thắng." Người đàn ông bỗng gọi cậu ta lại.
Giang Thắng không hiểu, "Cái gì?"
"Đã xác định được." Kỷ Thời Diễn dựa vào ghế sô pha, "Đây là tài khoản phụ của Kỷ Ninh."
"Cậu không…" Giang Thắng đắn đo một lúc rồi nói hết ra, "Nằm mơ đấy chứ?"
Người nào đó ngả người ra sau như khoe khoang, giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn, "Không còn nghi ngờ gì nữa, cô ấy thích tôi."
Nói xong, anh lại thản nhiên bổ sung, "Còn chính xác hơn là tăng lương cho cậu."
Vốn dĩ còn nghi ngờ, Giang Thắng bỗng nhe hàm răng trắng ra, "Tăng lương hả? Thật hả?!"
Cậu ta vội vàng chạy tới xu nịnh, đấm lưng và mát xa cho Kỷ Thời Diễn, "Lúc đó tôi đã nói mà, chắc chắn đó là tài khoản phụ của Kỷ Ninh, Kỷ Ninh nhất định có tài khoản phụ. Lúc đó cô ấy nói không có chắc chắn là gạt người khác, bởi vì cô ấy cảm thấy quay show hẹn hò với idol quá xấu hổ, sợ mọi người có gánh nặng! Tiểu Hà, em nói có đúng không?"
Tiểu Hà: … Quá rõ ràng rồi.
"Anh, em chỉ cảm thấy kỹ năng nịnh hót của anh là số một."
///
Ở bên này, Kỷ Ninh vừa đặt điện thoại xuống không lâu đã nghe thấy tiếng gõ cửa.
Chuyên viên trang điểm ra mở cửa, nhìn thấy người tới thì ngẩn người ra, "Kỷ Thời Diễn?"
Kỷ Ninh cũng quay đầu lại theo tiếng nói.
Người đàn ông thấy động tác đặt điện thoại xuống của cô thì nhíu mày.
Cô hồn nhiên không biết chuyện mình đã bị lộ tẩy, vẫn xoay người lại hỏi anh: "Sao vậy?"
"Không có gì." Kỷ Thời Diễn nói: "Xem thử em đã chuẩn bị xong chưa."
"Vừa chuẩn bị xong, đi thôi." Kỷ Ninh vuốt lại mái ngố, đi ra khỏi phòng nghỉ với anh.
Buổi chiều bọn họ phải đến nơi làm đồ gốm, là do Kỷ Ninh đề xuất với tổ biên kịch.
Trước đây cô rất muốn làm một món đồ gốm nhỏ cho riêng mình, đáng tiếc là tốt nghiệp cấp Ba chưa lâu đã ra mắt, không có thời gian làm chuyện mình muốn làm. Lần này đúng lúc có thể nhân cơ hội "hẹn hò" để đi vui chơi.
Từ đây đến nơi làm đồ gốm còn xa, hai người lên xe chuẩn bị lái đến đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!