Chương 17: Bị phát hiện

Thời gian như dừng lại, ngay cả tiếng tim đập cũng rất rõ ràng.

Vợ Chưa Cưới Giấu Mặt Của Kỷ Thời Diễn —— Kỷ Ninh siết chặt nắm tay, đứng yên tại chỗ, không thể nhúc nhích.

Kỷ Thời Diễn là người đứng dậy đi tới trước, trong giọng nói pha lẫn tiếng cười không thể che giấu, "Mặt đất bằng phẳng mà cũng bị té, em thật giỏi."

Cô bỗng bừng tỉnh, "Không phải té trên đất phẳng, có thứ gì đó làm em vấp ngã."

Kết quả là Kỷ Thời Diễn cúi đầu nhìn theo ánh mắt của cô, dưới chân cô làm gì có thứ gì.

Người đàn ông nhíu mày.

Rõ ràng lúc nãy cảm nhận được có thứ gì mà…

Kỷ Ninh nhất thời nghẹn lời, cảm giác hồi hộp khi bị bắt quả tang rất giống với trước kỳ thi tuyển sinh đại học. Cô vừa muốn che đi đôi tai và biến mất ngay, vừa muốn mặc kệ nó ra sao thì ra, nhận lấy phán quyết càng sớm càng tốt.

Nhưng Kỷ Thời Diễn không nói gì cả, bình tĩnh trả lại điện thoại cho cô, thậm chí không nói thêm câu "Cầm điện thoại cho chắc, đừng làm rớt nữa."

Kỷ Ninh đảo mắt, lúc đang trù tính thì nghe thấy tiếng gõ cửa, người đi vào là Nặc Nặc, "Em thấy trong phòng trang điểm không có ai, hay là chúng ta đến phòng trang điểm đợi đi?"

Chuyên viên trang điểm mà cô đặt hẹn cũng là người Hàn Quốc, chắc là đến trễ chút.

"Được."

Cô quay đầu lại nhìn Kỷ Thời Diễn, đuôi mắt nhướng lên, hỏi thăm dò: "Vậy em… đi nhé?"

Người đàn ông bật cười, đáp lại giống như cười nhạo: "Vậy tôi tiễn em nhé?"

Cô lắc đầu như cái trống lắc, lẩm bẩm nói không cần rồi đi ra khỏi phòng nghỉ. Lúc rời đi, cô lại nhìn xuống đất, phát hiện một kẽ hở nhỏ, chắc lúc nãy bị vướng ở đó.

Ngay khi đóng cửa lại, Kỷ Ninh thở dài một hơi.

Nguy hiểm thật.

Lúc đợi chuyên viên trang điểm, cô vẫn còn suy nghĩ về chuyện đó, không biết rốt cuộc Kỷ Thời Diễn đã thấy nội dung trong điện thoại hay không. Nếu thấy… thì nét mặt của anh không thể bình tĩnh như vậy được. Vả lại dáng vẻ của người đàn ông vẫn như thường, ngay cả biểu cảm kinh ngạc cũng không chợt hiện ra.

Nhưng người ta là ảnh đế mà, đã lăn lộn trong sóng gió giới giải trí nhiều năm, làm gì dễ bị người ta nhìn thấu vui buồn chứ?

Chắc là không thấy rồi… Kỷ Ninh mở điện thoại lên, điều bất ngờ đập vào mắt là có một vài lời tâng bốc vừa ra lò bên dưới ID "Vợ Ngoài Ngành". Trước đây cô đã mua một suất thành viên VIP cho tài khoản này, đã đăng ký chứng thực siêu chủ đề của fan, bên cạnh hình đại diện là chữ V màu vàng lấp lánh, trông giống như cô vợ đã được chứng thực của Kỷ Thời Diễn, rất là hãnh diện.

Bỗng dưng cô rất ghét đôi tay của mình.

Càng nghĩ càng rối rắm, Kỷ Ninh vuốt tóc, nghe thấy âm thanh hỗn loạn từ phòng kế bên.

Đợi hơn 20 phút, đợi tin gì không đợi, lại đợi được tin chuyên viên trang điểm không tới.

"Xảy ra chuyện gì?"

"Chuyên viên trang điểm mà công ty sắp xếp cho chị là người của Tôn Hà! Tôn Hà trang điểm gần xong, vậy mà cứ nói là không vừa ý, muốn tẩy trang mắt và kẻ lại. Cô ta còn nói kem nền và bắt sáng chưa đủ, bảo chuyên viên trang điểm đánh lại…" Nặc Nặc cũng phát điên, "Thật là nực cười. Trước đó em đã xác nhận lại nhiều lần, bọn họ luôn nói không phải là người của Tôn Hà, bây giờ đang chơi em mà!"

Nếu liên lạc được với chuyên viên trang điểm tại Hàn Quốc, hai người cũng sẽ không để công ty sắp xếp.

Kỷ Ninh đã đoán trước được Tôn Hà sẽ tham dự, đã biết chuyến đi đến Seoul lần này sẽ không suôn sẻ, vì vậy cô không quá bất ngờ, bắt đầu lục lọi túi xách của mình.

"Chị tìm gì vậy?" Nặc Nặc cảm thấy đau đầu, "Tôn Hà thật là phiền phức. Lúc nãy chuyên viên trang điểm không muốn làm, cô ta còn đập phá đồ đạc. Bây giờ mọi người trong đó đều sợ cô ta, không dám làm gì."

Chuyên viên trang điểm đã bị Tôn Hà giữ lại, chắc chắn không thể ra ngoài. Cho dù có ra được thì show diễn đã bắt đầu, lúc đó không kịp trang điểm nữa, có lẽ phải để mặt mộc lên sân khấu.

Chắc là Tôn Hà đang có suy nghĩ này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!