Chương 13: (Vô Đề)

"Xin lỗi… gì cơ?" Nhà sản xuất phim giả vờ không hiểu.

Kỷ Thời Diễn không ngại nói ra, mặt không biến sắc, "Xin lỗi vì mua hot search bôi nhọ Kỷ Ninh."

Cuối cùng Kỷ Ninh cũng bỏ muỗng canh xuống, "Tôi tới đây cũng là muốn hỏi về chuyện này. Chủ đề tự dưng nhảy lên hot search, người được lợi từ việc tiêu tiền này cũng khó nói."

Nhà sản xuất phim cười mỉa mai, hơi lùi về phía sau như tự vệ, "Hot search là do chúng tôi mua à? Không phải do bản thân cô…"

Không phải do bản thân cô hứng chịu bão dư luận, bị nhiều người mắng chửi sao?

Dĩ nhiên Kỷ Thời Diễn biết tổ chương trình nhìn trúng độ hot của anti

-fan Kỷ Ninh, dù sao mọi người vẫn chuộng các chủ đề có thể chế giễu và thể hiện sức ép hơn là các tin tốt.

Nhưng điều đó cũng không phải là lý do để bọn họ lợi dụng và điều khiển cô ấy.

Nhà sản xuất phim thấy Kỷ Thời Diễn chỉ rũ mắt xuống, không lên tiếng, nhưng thần thái vẫn tỏa sáng khắp người. Ông lại nhìn về phía Kỷ Ninh, hy vọng cô ta có thể lên tiếng không cần truy cứu nữa. Kỷ Ninh trông là cô gái yếu đuối, vậy mà lại không thỏa hiệp chuyện này.

Nhà sản xuất phim thở dài rồi mới lấy kỹ năng quan trọng trong giới ra —— diễn trò đổ tội.

Ông liếc nhìn mọi người ngồi ở đây, "Tại sao không nói gì? Thực sự mua hot search hả?"

Có một cậu thanh niên tóc vàng gãi gáy, thầm nghĩ chẳng phải ông đã đích thân tra hỏi, còn nói là ổn sao? Bây giờ lại ở đây giả vờ thể hiện cái gì…

Nhà sản xuất phim quở trách từng nhân viên cấp dưới: "Chẳng qua tôi bận rộn, không có thời gian kiểm tra, vậy mà lại gây ra chuyện lớn, mấy người muốn làm gì? Muốn chọc tôi tức chết hả!"

Tất cả đều im lặng như tờ. Mọi người đều ra ngoài lăn lộn kiếm sống, lúc này không dám làm trái lời sếp.

Nhà sản xuất phim thấy dáng vẻ giả vờ khá tốt, rồi mới nghiêm mặt nhìn về phía Kỷ Ninh và Kỷ Thời Diễn với bộ dạng "quyết không nhân nhượng", "Để tôi điều tra lại, nhất định sẽ bắt được người làm ra chuyện này, yêu cầu cô ta đến xin lỗi Kỷ Ninh."

"Ừ."

Kỷ Thời Diễn kéo ghế ra và đứng dậy.

Nhà sản xuất phim đi theo sau, "Vậy việc hợp tác của chúng ta ——"

"Xin lỗi rồi bàn tiếp, còn phải xem có chân thành hay không." Kỷ Thời Diễn không định đồng ý, vỗ vào lưng ghế của Kỷ Ninh, ra hiệu cô đi chung, "Đi thôi."

Hai người cứ thế rời khỏi bữa tiệc, để lại nhà sản xuất phim với vẻ mặt xám xịt, nhưng lại ngại địa vị của Kỷ Thời Diễn nên không thể nổi giận. Ông ta đập bàn, tiếp tục nổi cáu với nhân viên cấp dưới, "Đã nói ngay từ đầu là không được mua, không được mua. Nếu mấy người không bí quá hóa liều thì bây giờ tốt rồi, chạm vào họng súng rồi đấy!"

Ông ta tức gần chết, khó mà bình tĩnh, "Cô ta bị bôi nhọ nửa năm rồi, chương trình chúng ta mua vài hot search bôi nhọ được xem là gì, chẳng phải là độ nổi tiếng của cô ta sao?!"

Có một giọng nói phản bác yếu ớt vang lên, "Nhưng tổ chương trình dùng cách bôi nhọ cô ấy để tạo tin hot thì quả thật không đúng lắm. Cô ấy tin tưởng chương trình của chúng ta nên mới tham gia, kết quả bị cắn ngược lại…"

"Bây giờ biết nói dóc rồi hả?! Tại sao không lên tiếng ngay lúc đề xuất?"

Nhà sản xuất phim bực bội ném điện thoại, "Đề xuất là do Phương Hành gửi, thông báo cho cô ta viết một bài xin lỗi một nghìn chữ rồi gửi đi, sau đó kêu cô ta biến ngay cho tôi!"

///

Kỷ Ninh đi theo Kỷ Thời Diễn ra khỏi khách sạn. Vốn tưởng rằng hai người sẽ đi thẳng lên xe sau khi ra ngoài, dù sao nghệ sĩ không tiện ở bên ngoài.

Vậy mà không ngờ anh dẫn cô đi bộ gần mười phút, dáng vẻ không định lên xe, chỉ đi lại khắp nơi.

Cô kéo vành mũ xuống, lấy khẩu trang từ trong túi ra đeo vào. Cô phát hiện trong túi còn một cái khác, đưa nó cho anh.

Cô không hiểu ý anh, quay sang nhìn hai giây, cụp mắt xuống, giọng nói nhỏ nhẹ trong gió đêm, "Ừm… Cám ơn."

"Tôi không có ý đó."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!