Chương 10: (Vô Đề)

21.

Sau khi mùa đông bắt đầu, thời tiết lạnh hơn hẳn.

Trong kỳ nghỉ ngắn, tôi về nhà để lấy thêm ít quần áo ấm mang đến trường.

Tiểu Đào đến tìm tôi, vẻ mặt rầu rĩ:

"Chị Duệ Duệ, học hành vất vả lắm đúng không? Trông chị gầy đi nhiều quá…"

Tôi mỉm cười, xoa đầu cô bé:

"Đừng lo. Qua Tết là chị sẽ mập lại ngay."

Tôi nhìn cô bé từ đầu đến chân, ngạc nhiên hỏi:

"Này, sao hôm nay mặc đồ mới vậy? Trông xinh thật đấy."

Tiểu Đào vui vẻ kể:

"Bố mẹ em mua cho đấy! Họ nói năm nay gặp được sếp tốt, được thưởng sớm nên mua cho em quần áo mới trước Tết. Mẹ còn bảo Tết xong cũng sẽ có đồ mới nữa!"

Không biết nghĩ gì, ánh mắt cô bé bỗng sáng lên, giọng nói trở nên phấn khởi:

"Khi anh Dự Châu quay lại, em sẽ mặc đồ mới thật đẹp để chào đón anh ấy!"

Tôi sững lại một giây, rồi mỉm cười dịu dàng:

"Ừ, tốt lắm."

Khi tôi quay về phòng, đang lục tìm trong tủ quần áo thì một chiếc túi giấy rơi xuống đất.

Đó là chiếc khăn choàng mà Kỷ Dự Châu đã tặng tôi.

Tôi im lặng nhìn nó thật lâu, rồi nhẹ nhàng nhặt lên, bỏ vào ba lô.

Trở lại trường, cuộc sống nhanh chóng quay về guồng quen thuộc. Tôi gần như đã quên cuộc điện thoại hôm trước, gác nó vào một góc sâu trong tâm trí.

Cho đến một buổi chiều thứ Sáu sau giờ tan học.

Ngoài hành lang lớp học, một nhóm học sinh tụ tập lại, ai cũng ngoái đầu nhìn về phía sân trường, mặt mày rạng rỡ bàn tán sôi nổi điều gì đó.

Cuộc sống học sinh cấp ba vốn đơn điệu và căng thẳng, nên những điều mới lạ thế này luôn là chủ đề khiến người ta háo hức.

Tôi nghe thấy vài câu loáng thoáng:

"Nhanh lên, nhanh lên, bên kia kìa! Cậu ta đứng đó từ nãy đến giờ rồi. Không mặc đồng phục trường mình đâu, chắc là học sinh nơi khác."

"Đẹp trai quá đi mất! Để tôi chụp hình gửi cho đứa bạn xem!"

Tôi không để tâm, tiếp tục giải nốt bài tập còn dang dở.

Mặt trời dần khuất sau những dãy nhà học, ánh sáng nhạt nhòa kéo bóng người trải dài trên nền đất.

Tôi không định về nhà cuối tuần này, nên thu dọn vở vời giấy tờ rồi đứng dậy trở về ký túc xá ăn bánh mì cho qua bữa.

Lúc đi ngang tòa nhà giảng dạy, tôi bỗng dừng lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!