Chương 3: (Vô Đề)

Ta cười dịu dàng:

"Nô tỳ là thiếp thất của Thái tử điện hạ, hầu hạ Thái tử phi lA Dao nên làm. Nương nương bận rộn cả ngày, chắc cũng đã mệt rồi đúng không? Nô tỳ hầu nương nương rửa chân. Chỉ mong Thái tử phi nương nương khai ân, có thể nói đôi lời tốt đẹp cho nô tỳ trước mặt điện hạ..."

Ban đầu Tiết Khả Niệm nghi ngờ, nghe xong lời ta, đáy mắt lướt qua một tia ghê tởm và chế giễu.

"Hóa ra là muốn cầu bổn cung nói giúp ngươi."

Sau đó đạp chân dính đầy nước lên xiêm y của ta, cúi đầu nâng cằm ta lên.

"Quả nhiên có vài phần nhan sắc, không hổ danh là đệ nhất mỹ nhân một thời ở kinh thành. Chỉ tiếc... lòng ngươi như rắn rết, ngay cả người nhà cũng hại. Mỹ nhân như vậy, điện hạ thật không có phước hưởng thụ. Chi bằng, bổn cung gả ngươi cho một nhà khác, thế nào?"

"Triệu Tướng quân dưới trướng phụ thân của bổn cung thế nào, nghe nói thê tử thứ ba của ông ta vừa mới mất, ngoài tuổi hơi lớn, lại thích đánh lão bà ra, cũng không có gì không tốt. Xứng đôi với tiện nhân kỹ nữ như ngươi, vừa khéo..."

Tiết Khả Niệm còn chưa nói xong, ta đã rút d.a. o găm, một nhát cắt đứt cổ họng nàng ta.

Nàng ta một tay ôm cổ, không nói được lời nào, nghẹn lại trong cổ họng, phát ra tiếng hà hà hà. Máu tuôn ra từ vết cắt thành từng vũng lớn, như thể nước rò rỉ vậy.

Cung nữ bên ngoài cảm thấy có điều bất ổn, gọi vào bên trong:

"Thái tử phi nương nương, có chuyện gì vậy?"

Ta lập tức lên tiếng:

"Á! Nương nương đừng!"

Bên ngoài cười khẩy một tiếng:

"Là nương nương đang dạy dỗ Tạ thị kia!"

"Tiện nhân Tạ thị kia, đúng là đáng bị trừng phạt."

3

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!

📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Ta đá ngã Tiết Khả Niệm xuống, kéo t.h. i t.h. ể nàng ta xuống dưới gầm giường.

Dọn dẹp sạch sẽ vết m.á. u trên đất, thay áo cưới và mũ phượng của nàng ta, che khăn, ngồi ngay ngắn trên giường tân hôn.

Thược Dược

- nha hoàn hồi môn của Tiết Khả Niệm bước vào, có chút ngạc nhiên nói:

"Nương nương, sao cửa sổ lại mở?"

Để tản mùi m.á. u tanh.

Ta cười kiều mị:

"Trong phòng hơi ngột ngạt, bổn cung mở cửa sổ cho thoáng khí."

Thược Dược nói:

"Thì ra là vậy, còn Tạ thị đâu? Không phải nói muốn hầu nương nương rửa chân sao?"

Ta nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!