Ngày 20 tháng 12 năm 2016
Tôi nhận được điện thoại của Dương Gia Huy, lúc ấy tôi đang trong siêu thị.
"Kiều nương nương, ngày 3 tháng 1 chúng ta sẽ sang Singapore, em chỉ cần mang thiết bị chụp ảnh thôi, những thứ vật dụng hàng ngày anh sẽ chuẩn bị hết cho em."
"Được thôi, qua bên đấy em sẽ ở đâu?"
"Anh đặt phòng khách sạn cả rồi, sẽ không để em ngủ ngoài đường đâu mà lo."
"Anh mà dám để em ngủ ngoài đường thì bộ ảnh cưới của anh sẽ là ảnh chú rể chụp với xác chết đấy.
"Tôi đi đến chỗ nhiều người, có một người không để ý va phải, vội vàng nói xin lỗi. Tôi lắc đầu cười với cô ấy tỏ ý không sao."Biết rồi, biết rồi.
Em đang ở đâu mà ồn ào thế?"
"Em đang trong siêu thị."
Dương Gia Huy bên kia máy lập tức thay đổi giọng điệu:
"Nương nương, hôm nay nô tài bị bỏ rơi rồi, cầu nương nương thu nhận.
"Tôi cười một cái khinh bỉ. Dương Gia Huy chỉ khi không ở cùng người yêu thì mới nhàm chán đòi chạy tới chỗ tôi."Lại muốn đến chỗ em ăn chực chứ gì.
Không có hoa quả thì đừng có đến."
"Ha ha! Chỉ cần ngài thu nhận tiểu nhân trưa nay, ngài muốn ăn gì cũng được."
"Được rồi, em cúp máy đây."
Trước khi tôi ngắt máy vẫn kịp nghe thấy Dương Gia Huy hét lên ở bên kia điện thoại:
"Bạn Kiều thân mến, nhớ mua thịt bò cho anh đấy.
"Tôi bật cười, đúng là Dương Gia Huy, không thịt bò không vui. Vừa cất điện thoại xong thì thấy Nhật Minh đằng trước. Anh nhìn tôi âm trầm, có vẻ không vui, không biết anh gặp chuyện gì. Tôi định đi đến chào hỏi thì anh quay người đi mất. Bộ mặt ấy cứ như tôi nợ tiền anh mãi không trả vậy. Tôi đến quầy thịt bò, chọn một miếng ngon nhất."Trước kia em đâu thích thịt bò."
Tôi quay sang, anh đã đến cạnh từ lúc nào.
"Em mua cho người khác."
"Là ai?"
"Mua cho một người bạn.
"Tôi trả lời qua loa. Đặt thịt bò mới mua vào xe hàng, tôi đi sang quầy rau củ mua khoai tây. Anh đi theo, chọn cà chua ngay sát chỗ tôi chọn khoai tây. Anh chọn cà chua rất tùy ý, nhặt quả nào cho vào túi quả ấy. Đến khi thấy anh không nhìn đã để một quả cà chua héo vào túi, tôi không nhịn được nói."Anh nhìn đi rồi chọn, quả héo mà anh cũng cho vào túi được."
Anh dừng lại.
"Không muốn chọn, đằng nào chả cho vào nấu."
"Anh chọn linh tinh vậy sao mà ăn được."
Tôi đến giằng lấy túi trên tay anh.
"Để đấy em chọn cho.
"Anh không ngăn cản. Tôi vừa chọn vừa hướng dẫn cho anh."Anh lựa những quả trông tươi và đỏ như thế này.
Những quả vỏ nhăn và hơi vàng này là đã héo rồi, không thể lấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!