14
Lưu Hà Tông bị diệt, Liên Hoa nữ sứ tọa hạ Minh Hành lấy đi phương thuốc rượu.
Tùy tay giao cho một môn phái hạ giới gọi là Bạch Hạc Quan, để bọn họ tiếp tục ủ rượu cho thượng giới.
Ta ở Bạch Hạc Quan chờ chưa đầy ba ngày, rốt cuộc cũng đợi được Liên Hoa.
Nàng ta thu hơn nghìn vò rượu Lưu Hà vào giới tử, thuận tay ném xuống một ít tài nguyên tu luyện.
Rồi trong tiếng cảm tạ rối rít của đám đệ tử Bạch Hạc Quan, nàng ta lạnh mặt rời đi.
Ta đi theo nàng ta đến tận Cực Tây Chi Địa, cuối cùng cũng hiện thân.
「Kẻ nào?」
Liên Hoa nữ tiên quát lớn một tiếng, nhìn thấy ta, sắc mặt càng lạnh hơn,
「Ngươi là ai?!」
Ta đột nhiên nhớ ra, ta đã dùng thuật dịch dung, tự tay bẻ xương cốt, thay đổi dung mạo.
Cho nên nàng ta đương nhiên không nhận ra ta.
Ta cười cười:
「Nữ sứ tự xưng tiên nhân, diệt sư môn ta, phế kinh mạch ta, phá nát Kim Đan ta, còn bán ta vào thanh lâu phàm tục, mối thù sâu đậm như vậy, sao giờ lại không nhận ra ta là ai rồi?」
Trong nháy mắt, sắc mặt nàng ta đại biến:
Là ngươi, Giang Tầm của Lưu Hà Tông!
- Không đúng, Tiên quân rõ ràng đã nói, Thần nữ sớm đã c.h.é. m c.h.ế. t ngươi ở Chốn Thần Ma Sa Ngã rồi!
「Ta rất vui, ngươi đã thêm tên sư môn ta trước tên Giang Tầm. Giờ nhân gian sớm đã không còn ai nhớ Lưu Hà Tông, nữ sứ thân là tiên nhân thượng giới, lại nhớ rõ ràng như vậy, là vì cả sư môn ta đều bị ngươi tàn sát sao?」
Nàng ta cười lạnh một tiếng, ánh mắt lộ vẻ khinh thường: 「Chỉ là một tiểu môn tiểu phái có thể bóp c.h.ế. t trong nháy mắt, cũng xứng để ta nhớ sao? Ta lĩnh Tiên quân chi mệnh thuận tay bóp c.h.ế. t vài con kiến hôi, cho dù cả sư môn ngươi c.h.ế. t trong tay ta, cũng là bọn họ đáng đời.」
Vậy à.」
Ta gật đầu, chậm rãi rút ra thanh kiếm sau lưng đã sớm run lên không ngừng,
「Vậy nữ sứ hôm nay c.h.ế. t trong tay ta, chắc hẳn cũng là ngươi đáng đời rồi?」
Bớt giả thần giả quỷ!」
Liên Hoa nữ tiên quát lớn,
「Ngày đó ta đại phát từ bi tha cho ngươi, không ngờ ngươi lại dám to gan như vậy, không biết trời cao đất dày.」
Cũng được, ta mặc kệ ngươi làm sao từ Chốn Thần Ma Sa Ngã chật vật chạy thoát, hôm nay ngươi to gan lớn mật đến tìm ta, chính là đường cùng.」
Nàng ta vừa dứt lời, kiếm trong tay ta đã đ.â. m vào bụng nàng ta.
Liên Hoa nữ tiên đồng tử đột nhiên co rút, không thể tin nổi cúi đầu xuống.
「Sao······ lại······」
Trong mắt nàng ta, đó chẳng qua chỉ là một thanh thiết kiếm phàm tục bình thường nhất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!