Cuồng phong nổi lên, thổi tan sương mù xung quanh, để lộ diện mạo thật sự của mê cung này.
Một tinh hệ đổ nát quen thuộc.
--Ở thế giới trước, ta đã từng hủy diệt ba tinh hệ liên tiếp.
Đồng tử ta đột nhiên co rút, nhìn ánh sáng rực rỡ lưu chuyển trên người ả chậm rãi tụ hợp, ngưng tụ thành hình dạng ngày càng quen thuộc với ta.
Giọng nói máy móc cực kỳ kinh ngạc của A2049 vang lên trong đầu ta.
"Thì ra tổng hệ thống, chính là Thiên đạo của thế giới này!"
11
Người tu luyện tiên thân đại thành, không thể ở lại hạ giới lâu.
Vì vậy, Lục Thanh Ngưng chỉ kịp đánh ra một thuật pháp hủy thiên diệt địa lên người ta, liền bị cột sáng bao phủ, bay về thượng giới.
Giờ đây ta chỉ là phàm nhân, không có linh lực.
Thuật pháp kia vốn nên khiến ta hồn phi phách tán.
Nhưng, ta lại không chết.
Ta nằm tan nát giữa đống đổ nát của tinh hệ, dường như chỉ còn lại một tia ý thức cố gắng chống đỡ, không chịu tan biến.
Giống như đèn kéo quân trước lúc lâm chung, ký ức khổng lồ trong quá khứ chợt lóe lên trong đầu ta.
Từ khi ta có ý thức, đã không ngừng xuyên qua các đại thiên thế giới khác nhau.
Trong quá trình này, A2049 vẫn luôn bên cạnh ta.
Còn thế giới trước, là thế giới có sự phân biệt giai cấp nghiêm ngặt nhất mà ta từng đến.
Khoa học kỹ thuật phát triển đến đỉnh cao, việc khám phá vũ trụ cũng sắp đến hồi kết, bọn họ lại chuyển sang nội chiến.
Một số ít người thống trị tất cả các tinh hệ trong vũ trụ, chiếm hữu tài nguyên khổng lồ đến mức không đếm xuể.
Phần lớn người dân ở tầng lớp đáy bị bọn họ nuôi nhốt, bị đối xử như súc vật, tuổi thọ bị rút ngắn xuống còn ba mươi tuổi.
Ta được sinh ra vào một ngày mưa.
Và chưa đầy mười hai giờ sau khi ta chào đời, mẹ ta đã bị Bá tước Bách Y
- kẻ thống trị toàn bộ tinh hệ
- mang đi.
Hắn nói, bà có một hộp sọ rất đẹp.
Vợ hắn thích, nên muốn cắt nó ra, làm vật trang trí trên giá sách.
Ta lớn lên trên hành tinh đầy rác thải, uống nước thải và dung dịch dinh dưỡng có chứa phóng xạ hạt nhân mạnh để trưởng thành.
Mà loại phóng xạ có thể khiến người ta biến dị kia, lại xảy ra phản ứng kỳ diệu trên người ta.
Từ năm mười lăm tuổi, da thịt ta từng mảng dần dần hoại tử, xương cốt bên trong lộ ra ánh sáng sắc bén như kim loại.
--Ta biến thành một thanh kiếm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!