Chương 23: Huyết chiến và cấm chú

Khi cả thảy thành Sulfur biến thành một mảnh hỗn loạn, ba cự đầu lại trầm mặc một cách quỷ dị.

Thậm chí đã xuất hiện lời đồn, ba cự đầu muốn bài trừ dị kỷ. Thế nhưng, những người khác không tính, nếu tên đơn tế bào như Adam ở trong thành, đã loạn như vậy sao còn không tự thân ra tay?

Trên thực tế, đó là bởi vì ba cự đầu hiện không ai ở trong thành, thậm chí cả thành chủ kế nhiệm Annie cũng không.

Khi ta thông báo với bọn họ rằng: thành Sulfur có khả năng nằm cạnh nơi phong ấn hoả nguyên tố thần; Margareth liền tiến hành tra thám, sau đó đưa ra kết luận trong rặng núi quả thực có một hoả nguyên tố cấp bán thần trở lên.

"Rất phiền toái, siêu siêu phiền toái, không biết ai phong ấn, cư nhiên dùng cả dãy núi Sulfur làm trận pháp trấn áp. Tuy việc sử dụng linh mạch ngầm là nguồn năng lượng đích xác rất xảo diệu, rất bền chắc, thế nhưng nếu không cẩn thận thì rất có khả năng đem cả dãy núi kèm toà thành cạnh đó nổ bay cùng lúc.

Khi tất cả mọi người đều lo lắng, Margareth liếc quanh một vòng… được rồi, chả ai lo lắng cả, ta thì đang cùng chơi cút bắt với thành quản, Aainmetheus thì vẫn ngủ ngon, Adam không tim không phổi cười xoà, chỉ có duy nhất Margareth lo lắng.

Khiến người ta đau đầu nhất là vật biểu tượng như Adam lúc này lại đưa ra sáng ý:

"Đó là nguồn nhiệt thiên nhiên, nếu chúng ta đổ vào chút nước, vậy không phải tự nhiên có một hồ nước nóng sao? Nghe nói suối nước nóng hồ nước nóng rất tốt, đặc biệt là các bệnh ngoài da, còn có thể giảm bớt mệt nhọc, ta sớm định xây một cái."

Hắn là tên làm trước nghĩ sau, thuộc loại "tay chân và bản năng chỉ huy não hoạt động, điển hình tinh tinh đội lốt người. (danh ngôn Roland)". Adam dùng thời gian không đến một ngày liền tìm đến địa điểm nơi địa nhiệt tuôn ra, dùng thánh kiếm đào ra một cái hồ lớn, sau đó khiến đám druid làm phép gọi mưa tích đầy nước cho hồ….

Khi ta và Margareth muốn dạy bảo hắn hoa vì sao hồng như vậy, Adam mang theo khuôn mặt bầm dập cuối cùng nhớ tới giải thích, hoặc có thể nói là biên ra lời giải thích.

Còn vì sao đã giải thích mà mặt mũi vẫn bầm dập? Đùa giỡn mọi người nghĩ giải thích là xong? Ta đã sớm nắm thời cơ tiên hạ thủ vi cường, Margareth thì thừa cơ phát tiết oán niệm, tiểu Hồng… nàng thuần tuý thấy vui xông vào chơi…

Khục, không nói đến cuộc chiến ba đánh một khiến người thoải mái đó, quay về chính đề, cách làm của tên Adam ngốc tử đó cũng không hẳn không phải một cách giải quyết thích hợp.

"Phượng hoàng niết bàn cần phải chui vào liệt diễm đốt hết chính mình, truyền thừa hoả phượng của ta cũng cần nguồn nhiệt thật lớn, dùng cái hồ này ta có thể trực tiếp rút ra nhiệt lượng, hoàn thành truyền thừa tối ưu cho Annie, khiến sau khi phượng hoàng niết bàn vẫn bảo tồn được lượng sức mạnh nhiều nhất, giúp nàng nhanh chóng thành thục. Với lại, nguồn nhiệt đối với hoả nguyên tố không khác gì thể lực và ma lực, nếu rút hết nguồn nhiệt của nó, tên hoả nguyên tố thần cũng bán phế."

Không thể không nói, tuy bình thường hâm hâm dở dở, thế nhưng cách tên tiểu tử đó đưa ra xứng đáng là một "dũng giả hợp cách", trực giác và vận khí đều không tồi, một đao tưởng như làm càn này thế mà lại chạm đến nơi đối phương đau nhất.

Với kẻ hữu tâm, giải trừ phong ấn hoả nguyên tố thần tương đương đẩy nhanh bước tiến của nguyên tố ma triều, cũng chính là gây ảnh hưởng mạnh mẽ đến "lịch sử đại thế". Nếu chúng phát hiện Arorawis suy yếu, thậm chí có khả năng không thể phát động thuỷ triều nguyên tố, chúng làm sao có thể nhẫn nhịn.

Thế là, tại âm thầm, thành chủ và viện trưởng viện hành chính mang theo thành chủ kế nhiệm đi đến rặng núi Sulfur, vì an toàn, còn tuyển chọn sào huyệt của tiểu Hồng làm chỗ che giấu.

Thế nhưng hiển nhiên, không có tường nào không lọt gió, tại thế giới nơi pháp thuật dự ngôn cực kì phát đạt này thì càng không có bí mật tuyệt đối. Có lẽ tin tức từ phản đồ làm lộ, có thể là do việc thẩm tra tình trạng hoả nguyên tố thần mà phát hiện, cũng có lẽ tin tức dứt khoát được lấy trực tiếp từ kết quả của pháp thuật dự ngôn, nói chung thì tinh hình vẫn là…

Ba cự đầu bị bao vây…

Thiếu nữ khoác trường bào đứng một mình một nơi, vung lên cây pháp trượng trong tay. Cây trượng gỗ đằng không có chút dấu vết trải qua nhân công tu sửa, lại tựa như chủ nhân đoan trang của nó, chỉ cần đứng ở đó đã khiến người ta cảm giác được lịch sử vĩnh cửu cổ phác, thiên nhiên tự thành.

Nàng chỉ có thể coi như thanh tú tịnh lệ, dưới chiếc mũ phù thuỷ là dòng suối tóc màu lam mượt mà, gọng kính mắt màu vàng đã trượt xuống tận sống mũi, nếu không phải nó bị một sợi dây bạc buộc vào tai, sợ rằng sớm đã rơi xuống mặt đất.

Khí chất của bất hủ giả thiên về văn tĩnh, lại có chút khí tức của sách vở quấn quanh. Nếu chỉ nhìn bề ngoài, nàng thực sự không giống một hiền giả nắm giữ quyền bính và trí tuệ mà giống một nhân viên quản lí sách báo trầm mê trong thư viện đến quên cả ăn trưa hơn.

Nhưng, hiện tại, vị "nhân viên quản lí sách báo" đang đại khai sát giới.

"Lấy trời và đất làm người quan sát, lấy khế ước của thư tịch và quần tinh làm chứng, lấy hiền giả Margareth làm mệnh, các tinh linh cổ xưa, nghe lời kêu gọi của ta, chòm Chimera, chòm Lion, chòm Unicorn, chòm War chariot, hàng lâm!"

Pháp trượng vung lên, những anh linh vô danh theo ánh sao xuất hiện, đi tới phàm trần.

Những người khổng lồ cao lớn khôi ngô cưỡi chiến xa, ma vật ba đầu có thể cùng lúc đùa giỡn sấm sét, băng giá và hoả diễm, những con chiến mã một sừng tắm trong ánh sáng thánh khiết, chiến đoàn người sư tử bình quân hoàng kim giai…

Anh hùng trong truyền thuyết bỗng hiện lên trong thực tại, chiến sĩ truyền kì tuân theo mệnh lệnh của hiền giả chỉ huy chiến đấu, đây là cách mà pháp sư bán thần dùng sức một người địch lại một quốc gia.

Cho dù như vậy, tình cảnh của nàng vẫn không tốt đẹp.

Bởi vì đây vốn là một cuộc chiến đấu không công bằng, nàng dù sao vẫn là một người, còn đối thủ, tuy không phải quốc gia nhưng lại mạnh hơn bất cứ quốc gia nào.

Liên quân địa hạ thành!

Hai nghìn người còn lại của quân đoàn hắc thuỷ đều ở nơi này, thân là thành chủ nhưng Hừ Hừ vẫn mặc giáp màu bùn đen xung phong phía trước, tuy vậy hắn lại bị quân đoàn anh linh bức đến nỗi luống cuống tay chân, nếu không phải có các hộ vệ xả thân làm thuẫn, sợ rằng đã chết đi chết lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!