Chương 203: Nhật Ký Thực Nghiệm Của Tên Vu Yêu Điên Khùng - Chương 202: Cứu Viện

Bởi vì bóp méo quy tắc tự nhiên suốt mấy ngàn năm, tinh linh phương Bắc rốt cục phải chịu tự nhiên trả thù. Thiên nhiên phẫn nộ giáng xuống mưa đá thanh tẩy vùng đất tội lỗi, vòi rồng quét sạch những thứ có trên mặt đất, thủ hộ giả tử vong dẫn tới cái chết của thảm thực vật… Đây là cách nói văn nghệ.

Thực tế là kết giới bị đánh vỡ, nhiệt độ chênh lệch quá lớn giữa hai khu vực lập tức tạo thành các loại thiên tài như mưa đá, vòi rồng… Rừng rậm thủ hộ thần vẫn lạc khiến phần lớn rừng rậm chết theo, đưa đến cục diện không cách nào thu thập.

"Nếu bỏ mặc không quan tâm thì chỉ sợ tinh linh phương Bắc sẽ bị diệt vong, nhưng cứu viện bọn họ thì sẽ khiến vài người bất mãn."

Đây là nhận thức chung của các vương quốc nhân loại, tốc độ cứu viện của bọn họ rất nhanh, hoặc là nên nói, tốc độ cướp đoạt rất nhanh.

Mặc dù ma pháp huyền bí của tinh linh đã sớm truyền lại cho các chủng tộc, tuy nhiên do là chủng tộc sở hữu lịch sử ma pháp lâu dài nhất, một số lưu phái ma pháp, chú pháp bí truyền vẫn chỉ lưu truyền trọng nội bộ Tinh Linh, chí ít trên các phương diện như minh văn, dị giới ngữ, tự nhiên pháp sư,… Tinh linh luôn dẫn trước toàn bộ thế giới, nhân loại chư quốc trông mà thèm từ rất lâu rồi.

Cho dù ma pháp ngẫu nhiên bị tiết lộ ra ngoài, vậy kẻ may mắn học lén được chắc chắn cũng giấu riêng, chí ít mấy tiểu quốc phương Bắc tuyệt đối không có cơ hội học tập.

Ba nước tinh linh phương bắc còn lại mặc dù tổn thất nặng nề, nhưng ít ra vương thất vẫn còn, mặc dù quân đoàn chủ lực tổn thất nặng nề, nhưng vẫn vẫn bộ đội, quân đoàn hạng hai phòng thủ địa bàn. Chính bọn hắn cũng có thể tự tổ chức cứu viện, đồng thời rất đề phòng nhân loại.

Những tinh linh vương quốc ở các địa vực khác bởi vì khoảng cách quá xa nên không kịp cứu viện. Nhưng bọn họ tồn tại cũng đủ để một vài bên e ngại, tinh linh chư thần mặc dù ngo ngoe muốn động, nhưng không tiện nhúc nhích, nếu như cưỡng ép đến "Cứu viện", chỉ sợ sẽ bị Vô Miên Giả coi như xâm lược, rất có khả năng sẽ tạo thành phản ứng dây chuyền.

Thậm chí, mấy chục vị tinh linh Bán Thần đột nhiên ra mặt mới khiến cho kế hoạch chiếm đoạt của các quốc gia nhân loại lập tức kết thúc, bọn họ hiển nhiên đều là viện quân từ các tinh linh vương quốc khác, nghe đồn trong đó có vài vị có được thần tính, càng nói rõ tinh linh chư thần đã bắt đầu nhúng tay.

Bởi vậy, việc cứu viện ba nước tinh linh kia chỉ dừng lại ở mức trao đổi vật tư, dùng vật tư để sống sót qua mùa đông và lương thực để đổi lấy hoàng kim, đạo cụ tinh linh ma pháp,… Về phần ma pháp truyền thừa và huyền bí áp đáy hòm thì đừng mơ tưởng.

Còn Tassel lại hoàn toàn khác, Chân Thần Lolth trực tiếp chủ trì nghi thức sa đọa, biến màu da của tinh linh trong vương quốc này thành màu nâu đen, tượng trưng cho tinh linh đọa lạc. Chỉ sợ ngay chính tinh linh tộc cũng không thể chấp nhận tinh linh Tassel, bởi vì dù xét về bề ngoài hay đặc tính, hôi huyết tinh linh quả thật rất giống với Hắc ám tinh linh dưới lòng đất.

Chiêu này của Lolth rất độc, xem như hoàn toàn chặt đứt đường lui của tinh linh Tassel.

Trong tình thế cùng đường mạt lộ, tinh linh Tassel buộc phải đi theo Lolth, nhưng Lolth đột nhiên vẫn lạc, trực tiếp khiến Tassel tinh linh lâm vào tuyệt cảnh, những tinh linh vương quốc khác căm hận bọn họ phản bội, mà nhân loại thì căm hận bọn họ đã dẫn phát chiến tranh.

Thậm chí nếu tầng lớp lãnh đạo vương quốc Tassel còn sống sót thì chỉ sợ toàn bộ sẽ bị đưa lên đoạn đầu đài để trút giận.

Tuy nhiên, chẳng có thứ gì thuyết phục bằng linh hồn người bị hại lên án kêu oan. Susan trở về, phơi bày những mưu đồ bí mật ra dưới ánh mặt trời, tiền nhiệm tinh linh vương bị xem như kẻ dã tâm và con buôn chiến tranh, dẫn đến thủ hộ thần vẫn lạc, hoàn cảnh sinh hoạt chuyển biến xấu, danh vọng của vương thất và giai cấp quý tộc đều đang sụt giảm.

Điểm chí mạng là đại bộ phận quân lực đều hy sinh trong chiến tranh, Tassel bất lực cứu viện bình dân, các nước tinh linh không xua quân báo thù đã là rất tử tế rồi, đừng nói đến việc trợ giúp.

Sau mấy lần cầu viện các nước tinh linh láng giềng nhưng đều bị từ chối, Tassel rơi vào đường cùng, vì sống sót, họ đành phải cầu viện một nước láng giềng khác – vương quốc Slowire, dù cho trước đó không lâu song phương từng trong trạng thái chiến tranh, dù cho tất cả thủ phạm đã chiến tử, nhưng thực tế thù hận vẫn còn, cho nên ngay cả các tinh linh Tassel cũng chẳng mấy kỳ vọng được Slowire cứu viện.

Thế nhưng Slowire đáp ứng, mặc dù nữ vương Grina lo lắng đến cảm xúc của dân chúng nên không trực tiếp phái ra viện quân, tuy nhiên nàng lại mở rộng biên cảnh, để các quốc gia khác thuận tiện "Cứu viện".

Những "Đội cứu viện" không mời mà tới kia cùng được một cái minh ước hiệu triệu, ai này lập tức bắt đầu hành động cứu viện.

Mặc dù bọn họ mang theo không ít mưu đồ, vừa cứu viện vừa thuận tay cướp bóc, nhưng quả thật bọn họ đã cứu không ít hôi huyết tinh linh sắp tử vong.

Trong số những đội cứu viện, đội nổi bật nhất không ngờ lại là tiểu quốc Đông Lam.

Công chúa kỵ sĩ Renee nhất chiến thành danh thế mà tự mình dẫn đội, toàn bộ tín đồ luật pháp giáo hội rời tổ, bọn họ không giống đám cướp bóc kia, mà là thật sự đến để cứu vớt.

Bọn họ phân phát vật tư, tìm kiếm tinh linh gặp tai họa, dựng nơi ở tạm thời cho nạn dân, nghiêm túc cứu viện,… nhờ vậy mà nhận được vô số lời khen ngợi.

"Lấy ơn báo oán? Ta không cảm thấy ngươi là người tốt như vậy."

"Hừ, ta đương nhiên không ngốc, ánh mắt của ta không thiển cận như đám cướp bóc kia, ngươi cho rằng tại những nạn dân chết đói đến nơi kia có thứ gì giá trị đáng để cướp à? Mục tiêu của chúng ta hiển nhiên không đơn giản."

Rất nhanh, lúc nạn dân bắt đầu chuyển di, lựa chọn của ta đã thu được thu hoạch.

Trải qua rất nhiều tai họa, vương thất đã mất đi uy nghiêm, nước láng giềng nhìn chằm chằm chuẩn bị báo thù, thiên tai biến vùng đất thích hợp cư ngụ trở thành địa ngục, cho nên có thể nói, Tassel quốc đã chính thức giải thể. Mà nhân cơ hội các quốc gia tinh linh đóng cửa, những quốc gia nhân loại đều nhiệt tình chào đón hôi huyết tinh linh.

Tuy nhiên hơn chín phần mười tinh linh lựa chọn chuyển đến Đông Lam, bọn họ định cư ở Đông Lam sẽ mang đến rất nhiều lợi ích vô hình, chí ít là vô số điển tịch và tri thức bất truyền của tinh linh.

Đúng vậy, đây mới là mục tiêu của ta, thừa nước đục thả câu đáng mấy đồng tiền? Dụ hết cá sang hồ của ta mới là làm chơi ăn thật.

Lựa chọn của bọn họ một phần vì Đông Lam quật khởi, lí do chủ yếu là bởi vì thanh danh tốt của Đông Lam công quốc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!