Chương 10: Lời thầm thì của ác ma

Vĩnh Dạ đại đế? Trên thực tế tất cả bắt đầu từ một lời thề như trò đùa.

"Thánh quang vĩnh viễn bất diệt tựa như thái dương? Quang huy thánh khiết vĩnh viễn chiếu rọi vạn vật? Như vậy, nếu chúng ta đã bị thánh quang vứt bỏ, vậy thì khiến cả thế giới cùng sa vào đêm đen đi."

Ta trước đây trung thành với thánh đường, thế nhưng lại bị chính thánh đường phản bội, khiến ta mất đi tất cả người thân cùng đất nước. Kể từ đó, ta nguyền rủa thánh quang, quyết tâm lập lên một trật tự mới cho cả đại lục, bắt toàn bộ những vương quốc mục nát thối rữa kia trở thành lịch sử.

"Nếu các ngươi có thể vì vương quốc của mình mà không do dự vứt bỏ minh ước, phản bội vương quốc cùng nhân dân của ta, thế thì, để ta đến huỷ sạch vương quốc của các ngươi."

Được rồi, ta biết những lời này nghe rất chuối, dầu sao ai chắc cũng có một cuốn hắc lịch sử của riêng mình, đúng không!?!

Một tên thần kinh mắc bệnh trung nhị đã đáng sợ, nếu tên đó còn là một kẻ xuyên việt có tool hack trong tay lại càng đáng sợ.

Hệ thống vu yêu tà ác, tính toán, chuyển đổi nhân quả dựa vào các hành vi của ta thành ác trị, ta chỉ cần liên tục đưa tới tử vong cùng huỷ hiệt liền sẽ dành được vô cùng vô tận ác trị, sau đó, ta lại dùng số ác trị đó nâng thực lực mình lên, đưa tới càng nhiều khổ nạn; cứ vậy hình thành một vòng tuần hoàn.

Cũng giống như trong sử thi ghi chép, một vị vong giả quân vương vô danh đã gọi về quân đoàn người chết bất khuất của hắn, đôi cánh đen của vampire che khuất cả ánh mặt trời, đêm đen vĩnh hằng như thế hàng lâm mặt đất.

Tại trong đêm đen vô tận, những người chết cuồng vũ tại chiến trường, lũ hắc kị sĩ điên cuồng tổ chức cuộc thi săn đầu người. Khi đường chân trời đằng xa trở thành màu trắng cũng là lúc biển xương tràn tới, màn đêm máu dài dằng dặc theo đó bắt đầu.

Trong trận chiến đó, theo sự lan tràn của cái chết, thực lực của ta và quân đội của ta tăng như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, về sau thậm chí còn trở thành tên vong linh đại đế duy nhất của cận đại.

Vĩnh Dạ đại đế, cái tên đã trở thành ác mộng của các sinh linh.

Dưới vong linh thiên tai, bốn quốc gia có truyền thừa trên ngàn năm cứ vậy kết thúc, ba công quốc và sáu vương quốc cũng vì vậy bị quét vào trong đống rác của lịch sử.

Không ai biết vì sao đại quân của Vĩnh Dạ càng đánh lại càng mạnh, hắn lấy đâu ra ma lực thao túng cả ngàn vạn quân đội, hắn kiếm đâu tới lực lượng để cùng lúc chỉ huy mười vị vong linh quân chủ.

Cuối cùng, biển người chết nhấn chìm tất cả, sau khi vĩnh dạ quân đoàn đánh bại liên quân các nước do thánh đường kêu gọi tổ chức, tất cả mọi người đều tuyệt vọng, cho rằng thời đại của người sống đã kết thúc, thời đại của người chết sắp đến.

Vậy mà một tin tức tới rất đột nhiên, sau đó truyền đi khắp toàn bộ thế giới, tất cả mọi người đều vì thế mà điên cuồng vì vui sướng.

Vĩnh Dạ đại đế bị ám sát, quân đoàn vong linh giải thể!

"Hồng Liên dũng giả" Adam, một đêm thành danh.

Cả thảy Nahri đều ca tụng danh tự này, người già nâng chén chúc phúc thanh danh hắn vĩnh tồn hậu thế, người trung niên cao giọng kể lại sử thi của vị anh hùng, trẻ con cùng thanh thiếu niên thì xem đó là mục tiêu hoặc người trong mộng.

Sau đó có người ước tính, nếu không có Adam cùng đoàn mạo hiểm của hắn tiến hành ám sát Vĩnh Dạ đại đế thành công, sợ rằng dân số của đại lục giảm ít nhất bảy thành.

Mà lúc này, vị anh hùng truyền kì đó lại hệt như một đứa trẻ con bị lừa gạt, đầy mặt đều là khó chịu.

"Uy, ta sắp tèo rồi, ngươi cũng nên nói thật đi. Năm đó ngươi nhường đúng không? Vì sao lúc ta đến thủ vệ lại chẳng có một ai, vì sao cấm vệ quân – chó săn đỏ rực lại ở cách đó tận ngàn dặm, vì sao cạnh ngươi không có nổi một tên vong linh quân chủ, cuối cùng, vì sao một gã bán thần đỉnh cao lại có thể thua một đám truyền kì đỉnh cao???"

Ta do dự chốc lát, cuối cùng vẫn không nói thật:

"Ngươi biết ta mỗi lần chết lại quên phần lớn kí ức còn gì, việc năm đó ta quên hết rồi."

Thực tế thì sau khi huỷ diệt mấy cái vương quốc bỏ đá xuống giếng, thuận tiện giết chết mấy tên giáo chủ thánh đường từng phản bội công quốc Lam, cơn giận của ta đã giảm đi không ít, chí ít, lý trí cũng trở về kha khá.

Hơi suy diễn một chút, ta liền biết nếu cứ tiếp tục để quân đội người chết tiếp tục phát triển sẽ sinh ra hậu quả gì: trừ tử vong cùng huỷ diệt, cái gì cũng không có.

Ta lúc đó, đã lâm vào thế cưỡi hổ khó xuống…

Khi thủ hạ của ta – vài trăm vong linh quân chủ đều đang hứng trí bừng bừng đàm luận đại nghiệp, thảo luận làm cách nào biến toàn bộ Nahri thành thiên quốc của người chết; lúc đó cá nhân ta đã không thể một mình quyết định dừng lại bước tiến của Vĩnh Dạ quân đoàn.

Thế là… làm một minh chủ, ta cứ thế tèo rồi, đã thế còn lưu lại di ngôn rằng kẻ nào giành được quyền trượng vĩnh dạ

- thứ tượng trưng cho vương quyền – mới có thể trở thành vong linh đại đế kế tiếp.

"Thần khí, quyền trượng vĩnh dạ, tượng trưng cho vương quyền của người chết, nghe nói đó là vật tuỳ thân của Vĩnh Dạ đại đế, cất chứa bí mật sức mạnh của hắn, tuy nhiên nó lại chưa từng xuất hiện tại vũ đài lịch sử." – Đây là giới thiệu của thần khí đồ giám.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!