Chương 45: Triệu tôn là người tốt? trời đất cũng khó dung! (6)

"Hay là ta kể cho người nghe chuyện cười nhé? Coi như đồng ý?

"Hắn không để ý, một mực ngó lơ."Vậy ta hát cho người nghe một bài?" Nói xong, nghiêng người nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Triệu Tôn, Hạ Sơ Thất chớp mắt, hai tay ôm mặt là lưỡi, "Này này này... như vậy đã được chưa?Triệu Tôn híp mắt,Biểu diễn xong chưa?"

"Xong rồi."

"Ngủ dưới chân gia." "Đừng tàn nhẫn thể chứ!" Triệu2Tôn trùng nàng, thản nhiên nói, "Tránh xa một chút, đừng có lại gần gia.

"Dứt lời, hắn liền nhắm mắt lại. Tuy hắn nói lời ác độc nhưng lại không rút cánh tay đang bị nàng ôm về. Ôi? Không cho phép lại gần, nhưng có thể ôm tay sao? Hạ Sơ Thất gật đầu tán thưởng, bằng mặt không bằng lòng cách hắn một thước rồi nằm xuống, nhắm mắt lại. Triệu Tồn không nói gì, nhưng8nàng vẫn có thể cảm nhận được cơ thể cứng đơ của hắn. Nàng cười khẽ,"Ngươi có cần căng thẳng thể không?

Thoải mái đi, thả lỏng tinh thần ra, ta là một người có tiết tháo đấy.

"Triệu Tôn nghiêng đầu, lắng lặng nhìn nàng, hơi thở nhẹ nhàng, lạnh lùng, hệt như một con quái vật không có độ ấm:"Sở Thất, ngươi là con gái.Hạ Sơ Thất vờ một tiếng, gật đầu, "Đúng thế, ta6mà là nam thì cần người bảo vệ chắc?

"Lông mày Triệu Tôn cau lại thành hình chữ"xuyên", dưới ánh lửa mờ mờ trông lại càng thâm thúy hơn.

Ngoài động, trời vẫn mưa rào rào.

Trong sơn động, Hạ Sơ Thất nằm bên cạnh Triệu Tôn, ngủ một lúc, chẳng biết lại ôm ngang hông hắn từ bao giờ. Đêm dần khuya, khuôn mặt nhỏ nhắn thon gầy mang theo nụ cười nhẹ, hơi thở đều đều.3Nàng quấn chặt lấy hắn không kẽ hở, ngủ chảy đầy nước miếng, vô cùng mất hình tượng.

Triệu Tôn nhắm mắt, đoạn chính nghiêm túc mà ngồi dựa trên tảng nham thạch bị phong hóa. Thỉnh thoảng, lông mi hắn lại khẽ run run, khuôn mặt không có chút biểu cảm nào, cũng chẳng biết rốt cuộc là đã ngủ hay chưa.

Ban đêm, gió mát.

Sáng sớm, mưa ngừng gió nghỉ. "A! Hả?" Hạ Sơ Thất tỉnh5lại từ trong cõi thần tiên, ngáp to, duỗi lưng một cái, đến khi phát hiện người nằm bên cạnh kháng khác thì mới quay sang, nghiêm trang nhìn hắn, giả vờ bình thản thả lỏng tay chân đang quấn lấy hắn.

"Chuyện đó... ta nói.... Này...

"Trời sáng, da mặt nàng sẽ tự động mỏng hơn. Nàng vốn chỉ ôm tay hắn, nhưng giờ hình như chân lại gác lên đùi hắn, tay khoác ngang hông hắn, cơ thể cũng sát bên người hắn. Nàng như thể đúng là cầm thú sàm sỡ người khác."Xin lỗi nhé, sao ta lại ôm ngươi ngủ thế?

"Triệu Tôn lười biếng mở mắt, nhìn chằm chằm vào mái tóc như ổ gà và quần áo nhăn nheo của nàng, cũng không biết nghĩ gì, chỉ nhíu mày, khàn khàn nói,"Sở Thất..." Hạ Sơ Thất nheo mắt, vươn tay che miệng hắn, "Này, đừng nói, ngươi đừng nói gì cả.

"Ánh mắt Triệu Tôn tối đi, khó hiểu nhìn nàng. Hạ Sơ Thất cong môi, nặn ra một nụ cười, chậm chạp thu tay lại, kéo phẳng quần áo, cào cào mái tóc, cúi đầu nhìn hắn, cười ha ha, vẻ mặt xấu xa như vừa mới"chơi gái" xong, bình tĩnh học cách nói của tổng tài:

"Chuyện ngày hôm qua, ta hi vọng ngươi sẽ quên đi. Đừng mong ta sẽ chịu trách nhiệm với người, hiểu chưa?!"

Triệu Tôn hít sâu một hơi, giận quá bật cười, "Bị điên à?

"Hạ Sơ Thất hừ nhẹ, không thèm để ý tới hắn, chống người đứng dậy, duỗi lưng."Đi thôi! Cuối cùng cũng đi khỏi nơi quỷ quái này được rồi." Dứt lời, nàng nhếch môi, huýt sáo, đi trước ra khỏi động. Mấy câu điên vừa rồi, là nàng cố ý nói đùa.

Nói trắng ra, nàng không hi vọng vì chuyện tối qua mà cả hai phải xấu hổ. Đây không phải triều đại mà quan hệ nam nữ có thể thoải mái cởi mở. Thật ra, Triệu Tôn dù hèn hạ bỉ ổi, nhưng trên phương diện nữ sắc lại không trêu hoa ghẹo nguyệt như các đàn ông cổ đại phong kiến.

Bản thân hắn cũng luôn giữ mình trong sạch, đặc biệt là trong tầng lớp có liên quan đến luân lý đạo đức thì hắn cũng được coi như là đại diện cho đạo đức của người cổ đại cổ hủ cứng nhắc. Ví như chuyện "đi giày

"tối qua. Ngẫm lại, tối qua nàng ôm hắn cả đêm, với cái tâm tư cổ hủ của hắn, không khéo sẽ luẩn quẩn trong lòng, cảm thấy quan hệ của hai người đã xác định, thưởng cho nàng chức"thị thiếp" thì chẳng phải đời này nàng hỏng bét rồi sao?

Đúng là Hạ Sơ Thất thích đùa giỡn trai đẹp.

Nhưng cũng chỉ là thưởng thức và đùa vui thôi, nàng không có can đảm để hưởng chung đàn ông với những người phụ nữ khác. Triệu Tôn là ai?

Là một Vương gia cao quý thời phong kiến.

Chưa nói hắn từng được chỉ hôn ba lần, trong phủ chắc chắn còn những thị thiếp khác chưa từng được đụng đến. Chỉ nói đến sau này thôi, trong hậu viện Vương phủ có nuôi gần trăm cô gái trang điểm xinh đẹp thì cũng chẳng phải điều lạ.

Vì thế, dù cho hắn đẹp trai thì nàng cũng sẽ không phó thác bản thân cho một người đàn ông như vậy. Quan trọng nhất là nàng cảm thấy làm anh em tốt với Vương gia còn thú vị hơn làm thị thiếp của Vương gia nhiều.

"Một trăm lượng.

"Sau lưng đột nhiên tuyển tới giọng nói miễn cưỡng, cắt ngang dòng suy nghĩ về cuộc đời của Hạ Sơ Thất. Nàng xoay người lại, nhướng mày nhìn hắn,"Sáng sớm ngày ra, trăm lượng quái gì?" Triệu Tôn cũng nhướng mày, đôi mắt lạnh lùng, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào nàng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!