Cô ta cướp của tôi nhiều thứ như vậy, tôi cướp lại một thứ của cô ta cũng rất hợp lý mà.
4.
Tiệc nhận người thân mà nhà họ Thịnh chuẩn bị cho tôi được tổ chức tại khách sạn Hilton.
Tôi đứng trước gương thay chiếc váy dạ hội màu đỏ rượu ôm sát người, những dấu răng sau gáy đã được vòng cổ kim cương che đi.
Vừa định xuống lầu, đột nhiên trước mắt tôi xuất hiện một loạt dòng bình luận: [Nữ phụ này sao còn chưa gây chuyện nữa? Tình tiết phát triển chậm quá rồi!]
[Đừng vội! Sắp đến đoạn cô ta đẩy nữ chính xuống lầu, là tình tiết quan trọng để nữ chính "vả mặt" đấy!]
[Cái loại như cô ta cũng xứng đi giành đàn ông với nữ chính ư? Đợi nam chính khôi phục trí nhớ, người đầu tiên bị xử lý chính là cô ta!]
[Nghe nói sau khi nam chính được đón về, nữ phụ bày đủ trò, lợi dụng lúc nam chính chưa khôi phục trí nhớ mà hạ thuốc, còn muốn "mẹ quý nhờ con" ghê tởm c.h.ế. t đi được!]
[Cảnh báo sảng văn! Sau khi nam chính khôi phục trí nhớ, sẽ cho nữ phụ đi đào than ở Myanmar!]
Tôi nhíu mày tự nhủ, đừng để những dòng chữ vớ vẩn này ảnh hưởng.
Vừa đi đến cầu thang, tôi đã thấy Thịnh Ý mặc váy công chúa trắng khoan thai bước đến, giọng cô ta ngọt đến phát ngấy: "Em gái, cuối cùng em cũng chịu về nhà rồi. Dạo trước nghe nói em cùng bạn bè cả ngày la cà quán bar, ba mẹ lo lắng c.h.ế. t đi được, con gái phải biết tự yêu bản thân chứ."
Lời vừa dứt, ánh mắt của các vị khách dưới lầu đồng loạt đổ dồn tới.
Bình luận nịnh bợ lập hiện lên điên cuồng: [Xem kìa, đây mới đúng là thiên kim tiểu thư! Nhìn nữ phụ kia, mặc long bào cũng chẳng phải thái tử!]
[Nữ chính đẹp quá! Nữ phụ mau tiếp chiêu đi!]
[Nữ phụ chắc lại sắp phát điên rồi, thật phiền phức!]
Tôi nhếch khóe môi, đầu ngón tay vân vê mặt dây chuyền: "Chẳng qua là dạo này tôi có nuôi một chú chó thôi."
Vừa nói, tôi vừa liếc nhìn Thịnh Ý đầy ẩn ý: "Chó con thì luôn rắc rối, tiếc là chị bị dị ứng với thú cưng, nếu không thì em đã đưa về nhà rồi."
"Hai chị em con đang nói chuyện gì vậy?"
Mẹ Thịnh bước đến, thân mật ôm Thịnh Ý vào lòng.
"Con với chị nói chuyện nuôi chó nhưng vì chị ấy bị dị ứng, nên dạo này con ở gần chuồng chó hơn một chút."
Mẹ Thịnh cười gượng gạo, cuối cùng chỉ nói một câu: "Hai chị em con hãy hòa thuận với nhau nhé."
Rồi vội vàng xoay người, đi tiếp đãi khách.
Nhưng dường như Thịnh Ý không hài lòng vì mẹ Thịnh và tôi lại có cuộc đối thoại hòa nhã như vậy, sắc mặt cô ta lập tức trở nên khó coi.
Dứt khoát không giả vờ nữa, cô ta làm bộ như sắp ngã xuống cầu thang.
Trò lừa bịp này, hồi mới về nhà họ Thịnh tôi đã từng mắc bẫy rồi, còn giờ…
Tôi nghiêng người tránh ra.
Quả nhiên khi sắp ngã, cô ta đã vội vàng nắm c.h.ặ. t t.a. y vịn, sắc mặt tái mét.
[Nữ phụ vậy mà không đỡ nữ chính! Sao cô ta độc ác thế!]
[Cô ta không đi theo cốt truyện, sau này thì làm sao mà phát triển đây!]
[Chỉ có tôi mới phát hiện ra điểm đáng chú ý sao? Nữ phụ lại đi so sánh nam chính với chó?]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!