Chương 15: (Vô Đề)

Triệu Hi lại xoay chuyển lời nói: "Nếu không phải vì ngươi dại dột chọc phải ta lúc còn là trưởng công chúa, thì có lẽ giờ này ngươi đã ngồi vững ngôi trung cung, mà hoàng tử dưới gối cũng sớm được sắc phong làm thái tử."

"Phụ hoàng thân thể suy yếu lại ngày ngày chìm trong hoan lạc, dù thái y tận tâm điều dưỡng, cơ thể vẫn càng lúc càng hư tổn, có uống thuốc bổ cũng không chịu nổi. Một khi người băng hà, Triệu Chiêu đăng cơ khi tuổi còn nhỏ, ngươi sẽ trở thành nhiếp chính thái hậu, dưới một người trên vạn người."

"Quý thái phi, trẫm suy đoán như vậy không sai chứ?"

Triệu Hi nghiêng đầu, ánh mắt nửa cười nửa không nhìn Trương Thu Lan đang run rẩy không thôi.

"Thiếp thân không dám."

"Không dám, vậy là có nghĩ tới?" Triệu Hi cố tình xuyên tạc lời nàng ta.

"Không biết bệ hạ phải thế nào mới tin thiếp thân và Chiêu nhi không có tâm phản nghịch." Trương Thu Lan biết trốn không thoát, dứt khoát đ.â. m lao theo lao.

"Quy thuận ta, làm việc cho ta."

Triệu Hi bổ sung: "Yên tâm, trẫm sẽ không bắt ngươi làm những chuyện mất hết nhân tính hay trái với đạo lý."

Trương Thu Lan suy nghĩ một hồi, thấy mình cũng chẳng còn gì đáng để lợi dụng nữa, đồng ý cũng không tổn thất gì, hơn nữa còn có thể ôm được chiếc đùi vàng lớn nhất thiên hạ.

Chỉ là…

"Vậy bệ hạ có thể đảm bảo an toàn cho Chiêu nhi chăng?"

Người đời vẫn nói: nuôi con trăm tuổi, lo đến chín mươi chín.

Huống hồ ở thế gian này, Trương Thu Lan chỉ có một người thân duy nhất là Triệu Chiêu, làm sao nàng ta có thể yên lòng buông bỏ?

Triệu Hi gật đầu: "Trẫm sẽ sắp xếp cho nó thầy dạy văn võ, dạy dỗ cẩn thận. Đợi nó trưởng thành sẽ cho xuất cung khai phủ, lập thân làm chủ."

"Chỉ là không thể để nó tiếp xúc với thái thượng hoàng nữa, tránh nảy sinh vọng tưởng, làm lỡ đại cục."

"Vậy thiếp thân còn có thể gặp lại Chiêu nhi không?" Trương Thu Lan bất an tột độ, bất giác siết chặt ngón tay.

"Có thể."

Trương Thu Lan nghe như tiếng trời ban, liên tục tạ ân, chẳng ngờ sau đó lại còn nghe được tin vui hơn nữa.

"Nếu ngươi hoàn thành tốt việc trẫm giao phó, trẫm sẽ ban cho ngươi một vinh hạnh khác."

Nhận được ánh mắt đầy chờ mong của Trương Thu Lan, Triệu Hi cũng không giấu giếm: "Cho phép ngươi rời cung chuyển ra ngoài ở riêng, hưởng trọn niềm vui mẹ con đoàn tụ."

Hai mắt Trương Thu Lan lập tức sáng lên mấy phần.

"Bệ hạ anh minh! Thần thiếp nguyện vì bệ hạ dốc cạn tâm can, c.h.ế. t cũng không oán hận!"

Trương Thu Lan vừa rời đi, Triệu Hi lập tức gọi Cầu Cầu ra.

[Cầu Cầu, hệ thống Sinh Con điều chỉnh đến đâu rồi, mệnh lệnh đã thay đổi xong chưa?]

Cầu Cầu nghiêm túc đeo lên một cặp kính gọng tròn như thật, vỗ bộ n.g.ự. c vốn không tồn tại của mình.

[Không phụ sự kỳ vọng của ký chủ, Cầu Cầu đã hoàn thành nhiệm vụ một cách trọn vẹn!]

[Làm tốt lắm, Cầu Cầu!]

Cầu Cầu lập tức vứt bỏ dáng vẻ nghiêm túc giả vờ, trở lại bản tính lanh lợi hoạt bát.

[Ký chủ, ngươi định để Trương Thu Lan mang theo hệ thống Sinh Con phiên bản 2.0 đi đào mỏ à?]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!