Lúc đến Thương môn, Tần Khai Dịch đã bắt đầu nghe thấy tiếng sụp đổ. Vách tường vốn đang vô cùng kiên cố đột nhiên xuất hiện rất nhiều khe nứt lớn uốn lượn, bắt đầu từ chân tường dần dần lan ra xa.
Vì có Viêm Cốt nên hắn cũng tiết kiệm được nhiều thời gian phá giải cơ quan. Sau khi hắn vào Thương môn cũng không chậm trễ nhanh chóng hướng về phía mật thất Viêm Cốt miêu tả.
"… Đây là thứ ngươi muốn?"
Sau khi tiến vào mật thất, cả người Tần Khai Dịch đều sparta. Hắn nhìn thứ Viêm Cốt muốn lấy, bất đắc dĩ nói:
"Viêm Cốt, ánh mắt ngươi chỉ có bấy nhiêu thôi sao?"
Đó là một cái ô vô cùng cổ xưa.
Chất liệu cũng vô cùng bình thường, bên trên không còn chút linh lực dao động, căn bản không giống hàng quý hiếm a.
"Tiểu hài tử như ngươi thì biết cái gì!"
Biểu tình Viêm Cốt vô cùng nghiêm túc:
"Cái ô này đối với ta có ý nghĩa vô cùng quan trọng!"
… Nếu như không thấy lỗ tai Viêm Cốt đỏ lên, Tần Khai Dịch thật sự đã tin lý do hắn nói. Hắn thở dài, cầm cái ô cũ nát kia lên:
"Được rồi, thứ ngươi muốn cũng đã lấy được, chúng ta đi thôi."
Ân. Tuy trên mặt không có biểu tình gì, nhưng hắn lại thấy ánh mắt Viêm Cốt sáng lên biểu lộ tâm tình hiện nay rất vui vẻ:
"Mau, ra cửa quẹo trái, quẹo trái, quẹo trái."
"… Đây không phải là đi một vòng tròn sao?"
Tần Khai Dịch cho rằng Viêm Cốt lại động kinh:
"Ta mà có chết trong này thì ngươi cũng phải chôn cùng ta a."
"Ai nói luôn quẹo trái?"
Viêm Cốt phẫn nộ:
"Ngươi không thể ngoan ngoãn trực tiếp nghe lời ta nói sao, cứ lề mề do dự lâu như vậy còn không phải nghe theo chỉ dẫn của ta sao!"
"Ít nhất nếu thật sự xảy ra chuyện … ta cũng muốn vì sinh mạng của mình mà giãy dụa chút chứ." Tần Khai Dịch suy yếu nói.
"Giãy dụa xong chưa? Vậy chúng ta đi thôi." Viêm Cốt đen mặt quát.
A. Tần Khai Dịch đem chiếc ô kia nhét vào giới chỉ, sau đó bắt đầu quẹo trái …
Trên đường đi, hắn vẫn nhịn không được tò mò:
"Viêm Cốt, vì sao ngươi lại muốn chiếc ô kia vậy?"
"Lấy chỉ số thông minh của ngươi rất khó có thể nói cho ngươi hiểu." Viêm Cốt không chút do dự biểu đạt sự khinh bỉ đối với Tần Khai Dịch.
… Mẫu thân ngươi, thầm nghiến răng, Tần Khai Dịch cười lạnh một tiếng:
"Ngươi không nói ta cũng biết, không phải là có liên quan với sư tổ Tiết Hiền sao!"
Tàng Bảo Các này không phải Tiết Hiền xây nên sao, tất nhiên cái ô rách nát này cũng do Tiết Hiền mang vào.
Sao ngươi biết?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!